Cậu Chủ Và Gã Lưu Manh - Phần 16

[...]

Lờ mờ tỉnh lại , Kim nhìn xung quanh , cậu đang nằm trên giường bệnh … “Sao mà mình ở đây đc nhỉ ?” , nhìn sang thì thấy chị Vy , Blue đang ngồi bên cạnh . Blue thấy Kim tỉnh lại rồi nên nó nó hỏi :

– Mày tỉnh rồi đó à ?

– Ừ ! Mà sao tao ở đây vậy ?

– Mày mệt quá nên ngất đi mất , thằng Hiếu nó bế mày xuống phòng y tế , thấy người mày nóng quá nên nó nghỉ học đưa mày đi bệnh viện luôn …

– Thế à ? Thế nó đâu rồi ?

– Nó về rồi ! Phải đưa thằng Huy về … Tao với bà Vy lên đây canh chừng mày đây …

Chị Vy nhìn Kim rồi nói :

– Chị đã nói rồi , em cứ làm việc quá sức như thế nên mới bị thế này đây ! Sốt cao quá ! Lúc vừa tới chị chạm vào người em mà giật mình …

– Dạ …

– Tuần này em nghỉ học ở đây mà nghỉ ngơi , chị nói với thầy Sang xin phép cho em rồi đấy !

– Nhưng mà tuần sau trường ta đi cắm trại , em mà nghỉ thì …

– Thì để hội phó lo . Con Blue cũng lo luôn việc trong lớp cho em … Nghe lời chị mà nghỉ ngơi đi . Em có mà làm sao thì ba mẹ em có để em ở đây không hả ?

– Dạ … Em biết rồi !

Một lúc sau , Vy với Blue phải về . Blue quay sang nói với Kim :

– Mày ở lại nghỉ cho khỏe ! Tý nữa tụi nó vào thăm mày đấy …

Nó bước lại gần Kim rồi thì thầm :

– Có cả “chàng” của mày nữa đó !

Kim cúi mặt xuống mà chẳng nói gì . Blue cười rồi tạm biệt Kim , cả 2 chị em họ cùng đi ra cửa . Kim nằm trong phòng một mình , cậu lấy tờ báo ra đọccho đỡ buồn . Đọc đc một lúc thì có người mở cửa – là Huy , đi theo sau Huy là hắn . Huy chạy tới ngay giường bệnh :

– Kim đỡ mệt chưa ?

– Đỡ rồi … cám ơn Huy …

Hắn xách giỏ trái cây và sữa vào . Để lên bàn rồi ngồi cạnh giường cậu . Hắn nói :

– Thấy hậu quả chưa ? Cũng may là tao nói ngồi nghỉ đấy . Không thì chết luôn rồi !

– Mày ác quá … làm gì tới nổi chết ….

Nó đứng đó , quay sang hỏi Kim :

– Kim có đi cắm trại đc không ?

– Ừ để Kim xem … Kim …

Hắn cắt ngang :

– Dĩ nhiên là không . Bệnh hoạn thế này đi cho mà chết thật à ?

Nó nói với Kim :

– Thế Kim không đi thì Huy cũng không đi vậy …

– Không ! Huy cứ đi đi . Lần đầu đi cắm trại thế đâu vì Kim mà Huy bỏ đc .

– Nhưng …

– Phải đi ra ngoài nhiều thì học “khí phách” mới dễ dàng chứ Huy …

– Huy biết rồi …

Kim quay sang hắn :

– Mày cũng đi luôn nhá !

– Không tao ở nhà …

– Ở nhà làm gì ?

– À ! Thì không thích đi …

– Mày không đi thì sao Huy đi đc ?

– À … Thì ….

– Thôi mày cố mà sắp xếp đi đi . Ở nhà ông Sang lo cho tao mà …

Hắn im lặng không nói gì ! Huy với Kim thì ngồi chơi với nhau , nói đủ thứ chuyện – chủ yếu Kim gợi sự hứng thú để Huy đi cắm trại lần này ! Kim cũng thầm nghĩ – “Tiếc quá ! Lần này mình mà không bệnh thì vui rồi” . Cũng đã trễ rồi , hắn nói với Huy :

– Huy về thôi , ba tao tới đón rồi đấy …

Nó quay sang nói với Kim :

– Tạm biệt Kim ! Lần sau Huy đến thăm Kim nữa nhá …

Hắn đưa nó ra ngoài phòng , đột ngột hắn quay lại – chỉ có hắn . Kim hỏi :

– Chuyện gì thế ?

– À … Tao cảnh cáo đấy ! Đừng có mà trốn viện , hằng ngày tao tới thăm mà không có thì chết . Mọi chuyện đã có tụi kia lo hết , mày lo mà nằm im đấy .

– Ừ ừ ! Tao nghe lời mày …

– Đc ! Thế tao về đây …

Thế là từ ngày đó trở đi , mặc dù đám Red-Blue-Black phân công nhau đến thăm Kim nhưng hắn vẫn cùng nó tới thăm và bảo đảm là Kim không trốn viện .

Ngày trước khi đi cắm trại ….

Phòng bệnh …

– Chị Vy ơi …

– Sao thế em ?

– Chị thay thế em làm hội trưởng dẫn dắt mọi người trong lần cắm trại này phải không ?

– À không ! Chị là lớp trưởng lớp chị nên việc đó người khác sẽ đảm nhiệm …

– Ai thế chị ?

– Thư kí mới của hội …

– Là ….

Từ ngoài cửa phòng vọng vào :

– Là tôi đấy !

Quả thật là Luân , Luân bước vào phòng cùng với Black :

– Hội trưởng bị thế này 1 phần lỗi cũng do tôi , đc bổ nhiệm làm thư kí mà tôi chẳng giúp đc gì nên lần này tôi sẽ thay hội trưởng trong lần cắm trại này …

– Anh có bao giờ tham gia việc của hội học sinh đâu mà tôi dám tin tưởng anh đc ?

– Hội trưởng không tin tưởng thì tôi vẫn phải làm việc đó ! Tôi đc thầy tổng phụ trách giao nhiệm vụ đó đấy ! Mặc dù tôi không muốn và cũng không rảnh để làm việc như hội trưởng nhưng có lý do riêng nên tôi mới chấp nhận đấy ! Đừng nghĩ là tôi vì hội trưởng nhá …

– Anh …

– Thôi ! Tôi chỉ đưa em gái đến đây thôi ! Tôi về đây …

Luân quay sang nói với Black :

– 8h anh quay lại đón đấy !

– Dạ ….

Kim nằm đó mà thắc mắc ! Trước đây Kim làm thư kí của hội , Luân cũng là một thành viên nhưng có bao giờ anh ta tham gia phong trào gì của trường đâu ? Sao lần này tự nhiên … Chắc là có uẩn khúc gì đây ? “Hay là … Anh ta … ngày mai Hiếu cũng đi với Huy , có khi nào anh ta ?” . Kim cứ thắc mắc và lo âu việc đó mãi …..

Sáng hôm sau , học sinh cả trường tập trung đông đủ để đi cắm trai . Đa số mọi người đều đi vì lần này có tổ chức thi tài giữa các lớp và kế hoạch đi trại mà Kim lập ra rất hấp dẫn nên đa phần mọi người tham gia rất đầy đủ .

Hắn cũng đi , biết nó có tên “trời đánh” kia lo thì hắn ở nhà cho xong . Mà cái tên kia cũng chẳng nói sớm là sẽ đưa nó đi thay hắn , làm giờ này hắn phải đi thế này . Cũng là do mẹ hắn ép hắn đi để mà chăm sóc cẩn thận hơn cho nó , không thì hắn ở nhà còn hơn . “Chẳng biết tên kia có chịu nằm yên trên giường bệnh không nữa” – Đang nghĩ thế thì hắn thấy bóng dáng rất quen trùm áo khoác , nón kín bít đang đứng đằng xa kia . Hắn nghi ngờ và chạy tới chỗ tên kia ngay , tên này vừa định bước lên xe của lớp khác thì hắn kéo tay lại :

– Xe của lớp 11B13 ở bên kia kìa lớp trưởng …

– Ơ … nhầm người rồi ….

– Nhầm á …

Hắn cởi nón của người này ra , quả thật là Kim . Hắn nói :

– Mày đang bệnh thế này còn cố mà ham hố à ?

– Yên tâm ! Tao nằm trong đó 1 tuần rồi , chán lắm nên tao trốn viện để đi chơi đấy !

– Mày đã khỏe hẳn đâu ? Ham chơi thế rồi lại bệnh nặng hơn thì sảo hả ?

Kim mặc dù còn hơi mệt nhưng đc hắn quan tâm thế Kim thấy vui rồi . Không sao đâu , sức khỏe cậu còn đủ mà … chỉ là cắm trại thôi chứ có phải gì to tát đâu . Nhìn tới nhìn lui 1 hồi , Kim thắc mắc :

– Huy đâu ? Sao không thấy ? Huy không đi à ?

– Có ! Nhưng mà đi với người khác ……

– Ai ?

– Thằng Luân chứ ai ?

– Sao mày để Huy đi với nó ?

– Hừ ! Mày làm như tao muốn lắm

Hôm trước khi đi cắm trại , hắn đưa nó về nhà , hắn đã nói cho gia đình nó và hắn biết chuyện đi cắm trại ai cũng đồng ý trừ mẹ nó , ba nó nói là sẽ thuyết phục mẹ nó nhưng mà không biết là có được không đây . Mà những lần trước đều được nên lần này không sao đâu .

Hắn và nó vừa vào nhà thì ba nó nói :

– Ngày mai con không được đi cắm trại !

Nó với hắn trố mắt ra nhìn ba nó , sao lần này … Nó hỏi :

– Sao vậy … ba …

– Không chỉ mẹ mà ba cũng thấy nguy hiểm quá , lần này đi 3 ngày 2 đêm , lại đi rừng , xuống biển . Ba mẹ không an tâm cho con đi đâu .

– Nhưng có Hiếu … mà ba …

– Nhưng mà không ổn lắm , con thế này sao mà ngù ở chỗ rừng núi được ?

Nó chẳng nói gì mà chỉ ngồi xuống ghế . Còn hắn thì thấy có hơi vui vui , chắc tại vì không phải đi trại nữa . Hắn đi vào phòng thay đồ , tắm , hắn đi ngủ 1 giấc nhỏ sau đó lôi cái ba lô lấy hết đồ đi trại ra thì mẹ hắn chạy vào phòng và nói :

– Ngày mai mày đi trại đi !

– Gì thế mẹ ? Con mới dọn đồ ra khỏi balo ! Mà ông chủ nói thằng Huy không đi được thì con đi theo làm gì ?

– Ông chủ cho phép cậu đi rồi …

– Gì nữa vậy ?

– Chuyện là thế này …

( Nó đi ra sân vườn ngồi . Chán thật ! Nó cứ tưởng nó sẽ được đi trại chứ . Nó chợt nghĩ đến anh – “Trại lần này dành cho cả 3 khối , không biết anh có đi không nhỉ” . Nó ra chỗ xích đu lần trước anh và nó ngồi , đung đưa xích đu , nhìn sợi dây chuyền trên cổ nó và nó nghĩ đến anh . Phải chi lúc này anh ở đây nhỉ ? Nó đung đưa xích đu một hồi thì nghe tiếng nói :

– Sao mà ngồi 1 mình buồn thế em ?

Nó quay sang thì thấy anh đi đến chỗ nó , nó mừng thầm , nhảy xuống xích đu và chạy 1 mạch tới chổ anh :

– A ! Anh Luân … anh sang chơi đấy à

– Ừ ! Anh mang đồ sang cho ba em …

– Anh vào nhà đi , ba em ở trong nhà đấy !

– Đi với anh …

Anh dắt tay nó vào nhà , thì thấy ba nó đang ngồi đọc báo ở ghế . Ba nó nhìn ra thì thấy Luân :

– Cháu Luân đó à ?

– Dạ !

Anh đưa cho ba nó 1 xấp hồ sơ rồi nói :

– Ba cháu gửi cho bác đấy ạ ?

– Cám ơn cháu …

Ba nó mở hồ sơ ra ngồi xem , nó và anh cùng ngồi trò chuyện :

– Ngày mai em có đi trại với trường không ?

– Dạ … không ?

– Sao thế ? Chẳng phải em nói là thích ra ngoài lắm à ?

– Nhưng mà …

Ba nó nghe hết chuyện , ông nói với Luân :

– Chú ngại cho nó đi , đi cắm trại vất vả lắm , nó lại thế này thì làm sao mà đi ?

– Chú cứ cho em đi đi ạ ! Kế hoạch đi trại lần này của trường cháu hay lắm …

– Nhưng mà chú sợ nó chịu không nổi ….

– Chú yên tâm , cứ để em nó đi với cháu , cháu sẽ lo hết cho em nó …

– Thế … để chú nói lại với cô đã .

Lúc này thì mẹ nó cũng đi từ trên lần xuống . Anh lễ phép chào bà , mẹ nó nói :

– Không được đi ! Lần này phải nghe mẹ …

– Cô cứ cho phép em đi chơi đi ạ …

– Cháu thông cảm … Cô không an tâm tý nào

– Cô cứ an tâm , cháu sẽ đảm bảo hết an toàn cho em … Cháu là người phụ trách chuyến đi trại lần này mà , đảm bảo với cô em sẽ không sao cả …

– Nhưng mà ….

Ba nó lại tiếp tục thuyết phục mẹ nó :

– Bà cứ yên tâm , cháu Luân tôi là con anh Hoàng bà biết mà ? Có cháu nó với thằng Hiếu đi theo thì bà còn lo gì nữa ?

– Không lo sao được ? Con nó yếu thế kia mà ?

Nó nhảy xuống ghế chạy tới mẹ nó và nói :

– Con hok còn yếu nữa đâu mẹ ! Con đủ sức đi mà …

– Con ơi là con …

– Con không muốn ở nhà mãi thế này đâu ! Con muốn tìm hiểu thật nhiều kìa mẹ …

Ba nó vui khi nghe nó nói thế , ông quay sang nói với mẹ nó :

– Bà thấy con nó chưa ? Chẳng lẽ bà lại cản trở nó …

Mẹ nó đắn đo 1 lúc rồi nhìn Luâni nói :

– Cháu phải đảm bảo cho thằng Huy nhà cô đấy !

– Cô yên tâm ! Cháu sẽ lo hết mọi chuyện cho em , nhưng cháu muốn em đi cùng xe với cháu ….

– Thế còn Hiếu ?

– Hiếu thì vẫn cứ đi xe lớp nó … Anh đi xe đặc biệt của hội học sinh , em nên đi theo anh , anh mới lo cho em được .

Mẹ nó cũng khuyên con :

– Luân nói đúng đó con …

– Thế nhé em ? – Luân hỏi nó .

– Dạ !

– Vậy mai anh sẽ đến đón em …

– Em biết rồi ạ …

– Thế thì được rồi .

Luân đứng dậy chào ba mẹ nó , xin phép đi về , nó tiễn anh ra cổng , tạm biệt anh rồi đi vào nhà . Thế là nó được đi trại rồi – lại được đi cùng anh . Nó vui quá chạy một mạch vào khoe với mẹ hắn và nhờ bà chuẩn bị vật dụng cho nói , và kể luôn cho bà nghe chuyện Luân vừa xin cho nó đi . )

– Thế có người đi với nó rồi mẹ bắt con đi làm gì nữa ?

– Thêm 1 người lo cho cậu ở nhà mẹ đỡ lo hơn …

– Mẹ yên tâm đi , hội học sinh tụi nó chu đáo lắm , đảm bảo thằng Huy không sao đâu …

– Không được ! Mày đi đi ! Ở nhà mày cũng có làm gì đâu ?

– Nhưng mà …

– Không nhưng nhị gì cả mẹ nói đi là phải đi …

Hắn lại 1 lần nữa bắt buộc nghe lời mẹ hắn . “Chẳng biết đi 3 ngày thế này thằng Kim ở nhà có buồn không nữa ?” – Hắn nghĩ thế nhưng vẫn chán nản xếp đồ vào lại . “Được rồi ! Ngày mai mình sẽ trốn về và ở lại bệnh viện với nó” .

– Mọi chuyện là thế đấy …

– Ra là tên Luân xin giùm Huy đi à ?

– Ừ !

– Thôi lên xe đi …

– Lên cái gì mà lên ? Mày đi về bệnh viện đi …

– Hok ! Tao hok về đâu …

Hắn không nói mà dẫn Kim đi , Kim tháo tay hắn ra rồi nói :

– Tao không về …

Hắn kéo tay Kim lại :

– Thế tao kéo mày về …

– Xe sắp chạy rồi đấy ! Mày phải đi trại mà ? Thôi tao đi chung luôn …

– Tao không đi nữa …

– Sao vậy ?

Hắn đỏ mặt không trả lời . Hắn gắt :

– Không nói nhiều , đi về ngay với tao …

– Không mà ….

– Sao lì thế hả ? Mày mới bệnh dậy thì đi thế nào nổi ?

– Không ! Tao không về ! Nằm không ở đó 3 ngày chán lắm !

– Tao về chung với mày ….

Kim ngơ ngác nhìn hắn , thoáng xấu hổ 1 tý , cậu cúi mặt xuống . Hắn hỏi :

– Thế giờ về được chưa ?

Kim chẳng nói gì mà cứ để mặc hắn kéo đi . Gần ra tới cổng trường thì thấy 3 đứa Red-Black-Blue đi ngược trở vô . 2 bên nhìn nhau bất động 1 hồi lâu rồi 3 đứa kia la lên :

– A thằng Kim kìa !

– Đúng là thằng Kim rồi …

– Mài ra viện sáng nay à ?

Kim trả lời lại :

– Ừ ! Sáng nay tao vừa trốn ra .

– Phải thế chứ !

– Đi mà không có mày thì mất vui

– Phải phải

Thế là 3 đứa nó vừa hỏi tới tấp vừa kéo Kim vào xe . Hắn đứng lại ngớ người :

– Ơ … Ơ …

3 đứa kia kéo Kim lên xe mất rồi mà hắn cứ đứng ngây ra đó , Kim ló đầu ra cửa xe rồi nói to :

– Lên nhanh đi không bị bỏ lại bây giờ …

Hắn mỉm cười rồi chạy tới nắm lấy tay Kim , Kim kéo hắn lên :

– Sao ? Giờ thì hết kéo tao về bệnh viện rồi nha …

– Mày giỏi lắm …

Hắn vò tóc Kim rồi nói tiếp :

– Tìm chỗ ngồi đi …

Cả 2 cùng đi xuống ghế cuối ngồi với Red-Black-Blue . Cả đám cùng cười tươi thật tươi . Blue quay sang nói :

– Hôm nay đi đầy đủ cả ! Tý nữa tới nơi còn có thằng Huy nữa …

Red+Black :

– Kim … mài nói tụi tao nghe thử kế hoạch cụ thể của trại lần này xem ?

– Bí mật !

Kim ra vẻ bí ẩn và cười nhỏ – “Chắc chắn tụi mài sẽ bất ngờ”

Xe bắt đầu lăn bánh , tụi trên xe bắt đầu hò hét , sung nhất là 3 con Red-Black-Blue , tụi nó hét um sùm . Hắn quay sang gắt :

– 3 con kia làm gì mà tụi mày ồn ào thế ?

– Kệ tụi tao chứ …

– Mài vô duyên quá

– Phải phải !

Hắn thôi cãi với 3 đứa kia mà quay sang Kim :

– Đổi chỗ cho tao đi …

– Chi vậy ?

– Cứ qua bên kia mà ngồi …

Kim nghe lời hắn đổi chỗ thật , hắn ngồi xuống chỗ Kim rồi nói :

– Qua đó cho bớt ồn , bên này tụi này hét như quỷ nhức đầu lắm …

– Hahahaha , ừ ! Mà đi chơi vui vậy cứ thoải mái đi , hò hét 1 chút có sao đâu ?

Hắn không nói gì nữa . “Thằng ngu này , tụi nó hét um sùm thế kia sao mà mày ngủ đc ? Thế mà cũng còn đi bênh vực” . Kim chẳng biết hắn nghĩ gì nhưng cậu nghĩ là đi chơi thì phải vui hết mình nên theo tụi kia tiếp tục hò hét . Hắn nhìn Kim – “Sung sức quá nhỉ ? Còn bệnh mà cứ …” , hắn cười rồi tiếp tục nhìn ra cửa sổ – “Chẳng biết thằng nhóc bên kia sao rồi”

Nó cùng anh đi xe riêng , xe dành riêng cho “hội học sinh” . Xe thoải mái , rộng rãi hơn xe dành cho học sinh thường đi nhiều .Ngoài anh , nó ra còn có chị Vy và một thầy khác mà nó nghe chị Vy gọi là “Thầy tổng phụ trách” . Anh với thầy ấy liên tục trao đổi gì đó , còn nó thì ngồi đó với chị Vy , chị hỏi nó :

– Sao hôm nay em đi với Luân vậy ?

– Dạ … tại …

– Hôm trước chị thấy em đi với thằng Hiếu mà ?

– À thì là …

Nó định trả lời mà chị cứ hỏi tới tấp thế nó chẳng biết đường nào mà nói . Anh lên tiếng thay nó :

– Thì hôm nay em nó đi với tôi , hội phó có gì thắc mắc à ?

– Không thì tôi thấy lạ thôi …

– Có gì mà lạ ? Tôi đâu phải người xấu

– Ừ thì đâu phải người xấu chỉ hơi tự tiện chút thôi ! Thằng Kim hôm nay mà đi nó biết chuyện cậu làm thế thì lại ầm ĩ cho xem

– Hội phó đừng quên tôi là người chịu trách nhiệm lần này chứ không phải hội trưởng đâu nhá !

– Tôi không thèm tranh cãi với cậu đâu .

Nói rồi Vy bỏ ra chỗ khác ngồi . Anh ngồi xuống cạnh nó rồi nói :

– Tý nữa đến nơi cắm trại em hơi vất vả đấy ! Em chịu đc chứ ?

– Dạ đc …

– Thế thì tốt . Em ngủ 1 chút đi , sắp tới nơi rồi đó .

Nó nằm xuống ghế ngủ thì anh nhấc người nó lên đặt đầu nó tựa vào chân anh . Anh cúi xuống nói với nó :

– Em ngủ đi khi nào tới nơi thì anh gọi dậy ….

– Dạ …

Nó tựa đầu anh rồi nhắm mắt , nhưng nó không ngủ đc , nó cứ nằm thế thôi . Anh thì ngồi đó vuốt tóc nó rồi nhìn ra cửa sổ – “Lần này mình sẽ cho đám 11 biết thế nào là đàn anh” .

– Tới nơi rồi ……………………….

Cả lớp nó hét to lên , Kim giúp cô chủ nhiệm hướng dẫn cả lớp xuống xe từ từ . Một lúc sau thì cả 3 khối lớp đều tập trung lại 1 chỗ . Lần này đi cũng không quá đông , đa số là lớp 11 và 12 , còn lớp 10 chẳng biết vì lý do gì mà vắng quá . Kim đoán là chắc đám lớp 10 ít hứng thú với phong trào trường lớp , năm sau thế nào cũng hăng hái như tụi này thôi . Lúc này thì xe của “hội học sinh” cũng tới . Từ từ mọi người xuống xe , Luân dắt tay nó xuống , từ xa hắn với Kim đều thấy :

– Huy kìa mày !

– Ừ tao thấy rồi …

– Tới gọi Huy ra đây chơi đi ….

– Tùy mày …

Kim rẽ đám đông định đi tới chỗ Kim thì có tiếng nói qua loa :

– Đề nghị học sinh Nguyễn Hoàng Kim xếp hàng trật tự .

Kim , hắn , cả bộ 3 , Huy , chị Vy cùng nhìn người nói – là Luân . Luân lặp lại :

– Học sinh Nguyễn Hoàng Kim xếp hàng trật tự …

Kim thực sự tức giận , dù gì cậu cũng là hội trưởng , định đi lên nói cho ra lẽ thì hắn cản lại .

– Buông tao ra ! Để tao lên đó nói chuyện với nó xem .

– Bình tĩnh đi , nghe lời nó xếp hàng xong rồi tính .

Kim nhịn tức , cậu nghe lời hắn xếp hàng ngay ngắn mà cậu vẫn còn tức lắm . Sau khi hắn phát biểu xong và nói luôn quy định trong lần đi trại này , chia ra 3 khu vực cho 3 khối lớp , 2-3 người 1 lều nhỏ , … Và các cuộc thi sắp tới sẽ tổ chức trong từng ngày . Rồi hắn bắt đầu cho mọi người về khu vực của mình dựng trại . Đợi hết , Kim chạy vào ngay xe của hội học sinh hỏi hắn :

– Anh làm gì vậy hả ?

– Có thắc mắc gì sao hội trưởng ?

– Anh còn xem tôi là hội trưởng à ?

– Hội trưởng yên tâm , chỉ hành vi không xếp hàng trật tự thì vẫn chưa đủ để cậu mất chức “hội trưởng” đâu !

– Anh …

– Để tôi nhắc cho cậu nhớ ! Hiện giờ tôi là người chịu trách nhiệm lần này … Còn cậu không có nhiệm vụ gì hết . Xin mời đi ra ngoài cho .

Kim tức lắm mà không làm đc gì ? Cậu vùng vằng bỏ ra ngoài và đi về phía trại của lớp mình . Lúc này nó mới đi từ trong ra và hỏi Luân :

– Anh với Kim …

– Không có gì đâu em , chỉ là dạy cho cậu ta tý lễ phép với người lớn thôi mà …

– Nhưng mà em …

Luân quát to :

– Anh bảo là không có gì mà !

Nó sợ quá chạy tít vào trong , anh to tiếng với nó , nó chỉ muốn anh có thể hòa thuận với Kim thôi mà . Nó ngồi gục mặt xuống và khóc , anh bước tới kế bên nó :

– Cho anh xin lỗi …

– ….

– Đừng giận anh ! Chỉ vì lúc đó anh …

– …

– Nói gì với anh đi ?

Nó cứ ngồi đó mà chằng nói gì , một lúc sau nó đứng dậy chạy 1 mạch ra khỏi xe , anh đuôi theo nó . Ra đến ngoài xe , đằng xa kia nó thấy Kim với Hiếu cùng 3 đứa bạn gái , nó chạy tới ngay .

Kim đã về trại của mình mà vẫn còn tức tức . Hắn thấy thế liền hỏi Kim :

– Sao mà nhìn mày giận dữ thế ?

– Thì thằng Luân đó , nó phách lối lắm …

– Thôi kệ nó đi ! Chẳng phải lần này mài nói tao đi chơi là phải chơi hết mình hả ? Ngồi 1 đống ở đó thì hết mình nổi gì , ra đây phụ tao dựng lều nè .

Không có nhận xét nào:

THÔNG BÁO

NẾU CÁC BÀI ĐĂNG BỊ LỖI,

VUI LÒNG BÁO CÁO Ở PHẦN "NHẬN XÉT"

ĐỂ ĐƯỢC KHẮC PHỤC NHANH NHẤT!

All Posted

TRUYỆN MỚI CẬP NHẬT

Video