Cậu Chủ Và Gã Lưu Manh - Phần 22

[...]

Nó đỏ mặt khi nghe anh hỏi thế . Nhưng nó làm gì biết yêu là thế nào mà trả lời anh đây ? Và cả anh và nó đều là con trai cả , còn trong khi yêu nhau là chuyện giữa con trai và con gái kia mà ? Nó suy nghĩ câu trả lời , nhưng thực sự nó không biết . Nó luôn nhớ tới anh , muốn có anh bên cạnh nhưng như thế có phải là “yêu” không ? Nó tự tạo ra và mắc kẹt trong cái mớ bòng bong của chữ “yêu” . Anh thở dài khi lâu quá nó vẫn chưa trả lời , chắc nó không yêu anh đâu , đơn giản nó chỉ xem anh là một người anh trai . Anh quay lưng về phía nó . Anh hơi buồn khi không nghe đc câu trả lời . Bỗng nó ôm chặt người anh và khóc :

– Em … em không biết …

Anh quay sang lau nước mắt cho nó và hỏi :

– Sao lại khọng biết ?

– Em không biết nên … mới hỏi … anh . Em không biết … Người ta nói là … yêu là giữa con trai và con gái với nhau . Còn em với anh , nhưng mà …

Nó khóc to hơn nữa và nói tiếp :

– Nhưng mà … anh đừng bỏ em một mình nha anh Luân .

– Thì anh có bỏ em một mình đâu . Anh vẫn ở đây với em mà ?

– Em xin lỗi . Em ngốc quá … Em chẳng biết gì cả .

– Thôi em đừng khóc nữa . Anh không hỏi nữa đâu .

Đợi một lúc sau , nó đã bình tĩnh hơn , anh ôm chặt nó vào lòng rồi nói :

– Anh yêu em nhiều lắm .

– Em …

– Em thật ngốc ! Chỉ có yêu thôi mà em cũng không biết nữa . – Anh trách yêu nó .

– Em xin lỗi .

– Thế trả lời anh đi : “Em có muốn ở bên cạnh anh không ?”

– Dạ muốn .

– “Nếu một ngày anh đi đâu đó thật xa ! Em có nhớ anh không ?”

– Anh đi đâu vậy anh Luân ? Anh nói là không bỏ em lại một mình mà ?

– Ngốc quá ! Anh chỉ bảo là ví dụ thôi mà ? Sao ? Có nhớ anh không ?

– Có .

– Thật chứ ?

– Dạ thật ! Lúc sáng nay , anh giận em , trả em … về với Kim , Hiếu . Em sợ lắm , em ….

– Nhớ anh à ?

Nó không trả lời mà chỉ gật đầu . Lúc này , Anh không biết là nó có yêu anh không , nhưng câu trả lời của nó thì giống anh nếu anh đc hỏi những câu tương tự vậy . Anh nhìn nó và nói :

– Em không chịu chuyện 2 đứa con trai yêu nhau à ?

– Em … Em không biết … Trong sách nói là con trai và con gái mới yêu nhau .

– Thế à ? Anh muốn em yêu anh ! Đc không ?

– Em không biết đâu .

– Ngốc thật .

Anh cúi người xuống và hôn lên môi nó . Anh cứ giữ thế thật lâu , nó cũng thế – lần đầu tiên nó đc hôn môi và người hôn là anh . Nó chỉ muốn ôm chặt lấy anh thế này mãi thôi , nó không muốn thả ra nữa . Anh cũng vậy . Một lúc sau thì nụ hôn chấm dứt , anh hỏi nó :

– Những người yêu nhau hay làm thế đấy .

– Dạ ?

– Bây giờ anh với em yêu nhau . Em là người yêu của anh . Đồng ý không ?

– Em không biết …

– Không biết à ? Anh chán em rồi đấy ! Lúc nào cũng không biết ! Ngày mai em về với tụi Kim , Hiếu đi .

– Em ….

Nó bật khóc khi nghe anh nói vậy , nó đứng dậy và định đi ra khỏi xe thì anh kéo lại :

– Em đi đâu vậy ?

– Em về với Kim , Hiếu .

– Em để anh lại một mình thế à ? Em không muốn anh bỏ em một mình nhưng em lại làm thế với anh ?

Anh ngồi dậy và quay mặt ra nhìn ra ngoài cửa sổ . Anh mỉm cười cho cái sự ngốc nghếch của nó . Vừa rồi anh chỉ thử nó thôi chứ làm sao anh nỡ đuổi nó đi đc ? Vậy mà nó đứng dậy đi thật ? Để xem “nhóc ngốc” của anh làm gì tiếp với đầu óc của một đứa nhóc “không biết yêu là gì đây” . Nó đứng trước mặt anh rồi nói :

– Em … xin lỗi .

– Lại xin lỗi . Em không biết nói gì khác à ?

Nó quả thật là không biết nói gì nữa . Anh thì mong nó nói là “Em yêu anh” , nhưng đó là đối với người bình thường khi trong trường hợp này , còn nó thì “không bình thường lắm” – anh quên mất chuyện này . Mãi đứng lâu quá mà nó chẳng biết nói gì , nó cứ đứng thế . Anh quay sang hỏi nó :

– Sao em không nói gì đi ?

– Em … không biết nói gì hết .

Anh kéo nó ngồi vào lòng và hỏi nó :

– Em không biết nói là “Em yêu Anh” cho anh vui à ?

– Anh muốn nghe à … vậy em nói …

– Anh muốn là sao ? Câu đó em muốn thì em mới nói chứ ? – Anh hơi bực khi nghe nó nói như thế . Làm vậy khác nào anh đang ép nó ( mà hình như là đang ép thật ) .

– Em …

Nó không nói mà vùi mặt vào ngực anh , anh thấy mùi tóc nó thật thật . Làn da của nó thì mịn màng như con nít vậy . Thằng bé nhìn thế mà hay , nó không biết nói gì nhưng hành động như thế của nó còn như cả trăm lần nó nói câu “em yêu anh” ấy chứ . Luân cứ ngồi đó mà ôm nó . Một lúc sau nó ngước mặt dậy và nói :

– Nếu … con trai … yêu đc con trai thì “Em yêu anh” .

Luân còn không biết đc chuyện gì sau đó nữa . Anh chỉ biết là bây giờ anh rất hạnh phúc . Suốt đêm nay anh đã đợi câu này lâu rồi mà đến bây giờ anh mới nghe đc . Anh hỏi nó một lần nữa :

– Em hiểu em đang nói gì chứ ?

– Em … hiểu … hay nếu anh không chịu thì cứ xem … em là con gái .

– Hahahaha , em ngốc quá , anh cần gì xem em là con gái chứ ?

– Thế em xem anh là con gái à ?

– Không không ! Anh làm sao mà là con gái đc ? Chỉ cần biết anh yêu em , em yêu anh là đc ? Cần gì phải là con trai với con gái chứ ?

– Đc hả anh ?

– Ừ !

Cả 2 người ôm nhau tiếp tục nụ hôn thứ 2 . Anh nhìn nó và thầm ước “Phải chi đêm nay cứ dài ra mãi” . Nó vẫn còn không tin đc là bây giờ nó đã là người yêu của anh – là người yêu của người mà nó luôn ở bên cạnh .

Tiếp theo đến chuyện Hiếu phải “vượt ải” nha .

Hắn quay sang thì thấy con Red đang cởi áo khoác ngoài của nó , hắn hỏi :

– Mày làm gì vậy ?

– Thì “chuẩn bị” chứ gì ?

– Chuẩn … chuẩn bị gì cơ ?

Chuẩn bị cho mày thua chứ gì . Xem tài năng của Kiều Nữ Las Vegas đây .

Con Red nhanh chóng rút bộ bài tự áo khoác ra và đập xuống bàn . Red nói :

– Chuẩn bị tranh tài cao thấp đi .

– Ơ … chỉ thế thôi à ?

– Phải ! Mày phải đánh thắng tao trong 4 ván trong 30 phút liền thì mới qua đc cửa .

Ra là chỉ có thế , làm hắn cứ nghĩ bậy bạ . Trong kia Black-Blue-Vy cũng hơi thất vọng , tưởng con Red giở trò gì hay lắm – ai ngờ là đánh bài . Mà thôi cũng lỡ giao nhiệm vụ cho nó rồi thì xem nó làm ăn ra sao . Quả thật Red chọn trò đánh bài này không sai tý nào , đánh nãy giờ 3 ván mà hắn chẳng thắng đc ván nào . Chỉ còn có 20 phút để hành sự , mà con này đánh giỏi quá , hắn phải dung kế thôi . Hắn rút trong túi bộ bài để sẵn ra và nhanh chóng lựa những lá bài mà hắn cần . Con Red thì mảy may không biết gì vì nó cứ đinh ninh là nó đánh bài rất giỏi . Nhưng ai ngờ nó thua đẹp trong 4 ván liền . Hắn hỏi :

– Sao ? Giờ tao qua đc chưa ?

Con Red không nói đc gì vì nó đã bị “đơ” do shock quá ! Cao thủ bài bạc như nó mà thua tới 4 ván liền . Hắn nhanh chóng đi sang căn phòng bên cạnh . Red đứng dậy thì thấy chỗ hắn ngồi có 1 bộ bài khác . Biết là hắn ăn gian nên Red định đi vào phòng kế bên để vạch mặt hắn , nhưng do đoán trước nên hắn đã khoá cửa lại .

Hắn vừa bước vào phòng thì thấy Vy ngồi đó . Vy giả vờ nói như film kiếm hiệp :

– Khá khen cho nhà ngươi đã qua đc 1 ải . Nhưng gặp ta thì đừng hòng bước tiếp .

– Lẹ đi bà ! Ngồi đó mà xạo xạo .

Đc ! Nếu nhà ngươi đã muốn thế thì …

– Vy quăng ngay 1 tờ giấy và 1 cây bút . Hắn đưa tay chụp và hỏi :

– Trò gì đây ?

– Mở ra xem đi rồi biết !

Hắn mở ra và thấy một đề Toán trong đó . Cái đề khó quá , đọc còn chưa xong chứ nói gì là làm . Vy cười cợt với hắn :

– Sao ? Bí rồi chứ gì ? Hô hô hô hô . Trong 30 phút mà không làm đc thì …

Vy chưa kịp nói xong , khi quay lại thì hắn đã biến mất rồi . Vy chạy nhanh đến cánh cửa tiếp theo thì nó cõng đã bị khoá . Hắn qua ải này rồi – tuy hơi gian lận một tý – nhưng phải làm vậy thôi . Cái đề toán đó cả ngày hắn cũng không làm đc chứ đừng nói gì là 30 phút – “Con mụ gian ác ! Biết mình học ngu rồi ra đề kiểu đó à ? Cũng may là thừa cơ hội chuồn , không thì tiêu rồi !” . Hắn qua cánh cửa tiếp theo thì Black+Blue đang ngồi đó . Blue nói :

– Không ngờ chị Vy thua dễ dàng vậy .

– Thế mà bả nói chắc chắn thắng .

– Thôi thì thằng Hiếu đã đến đây thì ra đề đi .

– Đc để đó tao .

Hắn bực bội nói :

– Tụi mày lẹ đi , cái trò hành xác này làm tao bực rồi đó .

– Đc ! Nếu mày đã nôn nóng thế thì xem đề thi của Black tao .

– Nói nhanh đi .

Hãy giành điểm tối đa trong kì thi thứ 2 của trại .

– Là sao ?

– Không hiểu à ? Chút nữa , hội học sinh sẽ tiếp tục công bố vòng thi thứ 2 , mày phải tham gia cho lớp và giành đc 5 điểm .

– Ra là thế ! Chuyện nhỏ .

– Để xem . Lần này tao cũng tham gia đấy .

Hêhêhê ! Thằng Hiếu thua chắc ! Con Black là vận động viên maratông mà ! . Blue tự tin là Black sẽ thắng . Nhưng còn 15 phút nữa mới tới gìơ thi . Con Blue nói với Black :

– Tao đi tìm cái gì ăn đây .

– Ừ ! Taocũng đi toilet một tý .

Black và Blue cùng đi giải quyết “nhu cầu” của tụi nó . Hắn cũng lờ mờ đi ra , ra cửa ngoài thì bà Vy đứng đó và nói :

– Mày ăn gian . Chưa giải đc đề mà đã qua cửa .

– Hơ ! Ai cần giải chứ … Tui là tui chưa nói bà cho cái đề kỉu đó à nha .

– Ai bỉu mày ngu ? Đề đó thằng Kim khỏi suy nghĩ nó cũng làm đc .

– Không nói với bà nữa .

Hắn bỏ ra tới cánh cửa thứ 2 thì Red đã đứng đó và nói :

– Hiếu ăn gian , chơi đôỉ bài .

– Hê ! Mày chơi siêu thế đánh bình thường sao tao thắng đc .

Hắn đi ra tiếp bên ngoài và đinh ninh là sẽ thắng luôn lần thi này vì hắn đã sắp xếp hết rồi mà . Đã đến giờ thi , hắn ra bàn đăng kí . Chà ! Lần này ít người tham gia quá , cả tên Luân đáng ghét kia nữa . Sao nói là cho đám 11 biết tay mà lần này không tham gia nhỉ ?

Ở một bãi biễn cái đó không xa :

– Ắt xì .

– Anh sao thế anh Luân ? Anh cảm hả ?

Luân xoa đầu nó và nói :

– Không ! Anh chỉ ngứa mũi thôi . Em thích biển không .

– Thích ! Anh bỏ thi để dẫn em ra biển chơi luôn hả anh .

– Ừ ! Vì em anh bỏ hết .

– Thật chứ ? Mình đi leo núi đi anh . Em chưa lên đó bao giờ .

– Ừ ! Đi ! Nhưng mà nói trước là em phải tự leo đấy ! Anh không giúp đâu .

– Dạ !

Cả 2 người cùng dắt tay nhau đi chơi . Vậy đấy ! Nó thì muốn khám phá hết mọi thứ còn Luân cũng chìu ý nó . Sau khi biết rõ tình cảm của nhau , họ càng quấn quit hơn , Luân có thể bỏ hết mọi việc chỉ để đc ở bên cạnh nó .

Không có nhận xét nào:

THÔNG BÁO

NẾU CÁC BÀI ĐĂNG BỊ LỖI,

VUI LÒNG BÁO CÁO Ở PHẦN "NHẬN XÉT"

ĐỂ ĐƯỢC KHẮC PHỤC NHANH NHẤT!

All Posted

TRUYỆN MỚI CẬP NHẬT

Video