Cậu Chủ Và Gã Lưu Manh - Phần 14

[...]

Nó cứ ấp úng mà chẳng nói đc gì ra hồn . Luân thấy nó cũng hay hay thế nào . Hôm qua thì cứ tưởng là không đc gặp nó nữa chứ ai ngờ sáng hôm sau lại gặp nhau thế này . Ba nó với ba anh lại là bạn nữa chứ!

( Special chap – “I’m hot” vs “Cậu chủ và gã lưu manh” )

Hắn diện cả một bộ đồ màu đen . Áo sơ mi đen , quần jean đen cả giày cũng đen nốt . Hắn là vậy đấy , chẳng thích quần áo màu mè nên tủ đồ chỉ toàn 2 màu đen trắng . Chỉnh tề xong hắn ra lấy xe chạy đến nhà Kim ngay .

Kim thì đã chuẩn bị hết rồi . Áo thun trắng , áo khoác sơ mi sọc ca rô tím , quần Jean và giầy cao ống trắng – hôm nay Kim mặc thế . Còn 15 phút nữa mới đến giờ hẹn mà Kim cứ ngồi nhìn đồng hồ mãi .

Đúng 5h thì hắn tới . Kim khóa cửa rồi đi ra , nhìn thấy hắn rất đẹp trai trong bộ đồ màu đen kia mà Kim ngây ra cả mấy giây . Hắn thấy thế nên lên mặt :

– Thấy tao đẹp trai mà đứng hình luôn hả ?

Kim gõ đầu hắn :

– Thôi đi mày , đừng có mà tự tin quá đáng !

– Tao đùa 1 tý thôi mà …

– Đùa khôn ghê !

– Thôi lên đi !

– Ừ …

Hắn chạy xe vút đi , hắn hỏi Kim :

– Đi chơi trước hay đi ăn trước ?

– Đi chơi trước đi ! Tao chưa đói … À ghé trung tâm Y đi , vô đó chơi rồi ăn luôn cho tiện !

– Ừ !

Hắn chạy xe đến đó . Nơi đó cũng gần đây – chỗ lần trước mà hắn với Red đến . Gửi xe rồi 2 đứa đi vào thang máy , sau 2 đứa nó thì có 2 thằng con trai khác cũng vào theo . Kim định bấm nút lên tầng 3 mà 2 người kia đứng chắn mất tiêu . Một người cao hơn Kim 1 tý , tóc dài . Còn người còn lại thấp hơn – như hắn – diện cả bộ đồ màu đen , đội nón che bớt khuôn mặt . Cậu mặc áo đen nói :

– Sao đã nói là mang thêm nón che lại bớt cái mặt đi mà ! Lì lợm chằng nghe lời !

– Thôi ! Ai mà thèm che … Đi chơi mà tùm lum như Quân thế thì nóng nực chết ! Thế này cho thoải mái .

Cậu áo đen tên Quân – Quân nói tiếp :

– Nãy giờ người ta bu đen bu đỏ thế có thoải mái không ?

– Làm gì mà dữ quá ? Duy đi với anh Dũng có bị nói vậy đâu ?

– Thế gọi thằng Dũng lên đi ! Quân về !

– Thôi ! Duy giỡn mà .

Cậu tóc dài tên Duy – 2 người cứ mãi tranh luận nên thang máy vẫn dậm chân tại chỗ , cảm thấy có người khác trong thang máy , Duy quay sang :

– Xin lỗi ! Hai bạn lên tầng mấy ?

Kim trả lời :

– Cho tụi mình lên tầng 4 đi !

Duy bấm thang máy lên tầng 4 , tới nơi thì cả 4 người cùng bước ra . Kim chú ý người tên Duy này lắm – nhìn rất quen , hình như là đã gặp ở đâu đó rồi . Hắn mua 1 lúc cả đống thẻ rồi chia cho Kim một nửa . Kim cầm lấy rồi hỏi hắn :

– Mua nhiều thế chơi sao cho hết ?

– Mày không chơi thì để tao !

Hai người dạo quanh tìm game để chơi . Một lúc sau thì hắn thấy cái máy “đấm” lần trước mà hắn chơi với con Red ở đây ! Hắn thách Kim :

– Tao với mày chơi trò này xem ai khỏe hơn …

– Sợ gì mày chứ !

Kim tới máy game vừa định bỏ thẻ vào chơi thì có người khác cũng định chơi trò này . Cậu nhìn sang – thì ra là Duy lúc nãy . Kim nói :

– Bạn chơi trước đi !

– Cám ơn bạn nha …

Duy bỏ thẻ vào rồi ra đấm . 110đ , hơi tệ thật . Duy gãi đầu đi ra phía cậu bạn mình đang đứng . Quân nói :

– Đấm gì mà tệ thế ?

– Quân hay quá ! Giỏi thì ra thử xem !

– Đợi người ta chơi xong Quân đấm cho mà xem …

Đến lượt Kim . Kim đc 290đ . Những người xung quanh bu lại xem , số điểm của Kim đạt rất là cao rồi . “Khá đấy ! Nhưng thua chắc rồi” – Hắn thầm nghĩ và bước tới cho thẻ vào và đấm . Vẫn như cũ – số điểm cao nhất 300đ . Mọi người xung quanh thì trầm trồ khen ngợi . Hắn hỏi Kim :

– Sao ? Thua chưa ?

– Ăn gian …

– Ăn gian khi nào ?

Kim với hắn cứ đứng thế cãi đùa thì 1 người khác cũng đến và chơi trò đó . Cũng như hắn , Quân cũng đc 300đ . Hắn và Quân cùng nhìn nhau như thể thách thức . Bản năng “con trai” cho tụi nó biết là tụi nó phải làm gì để “chiều ý” đối phương . Thế là 2 thằng kéo nhau ra góc khác để “thi tài” . Duy chạy đến nói với Kim :

– Bạn cậu với bạn mình có vẻ hợp ý nhau đấy !

– Ừ !

– Thôi ra kia ngồi đi .

Kim và Duy cùng ra ghế ngồi xem 2 thằng kia “thi tài” . Một lúc sau thì Duy than chán :

– Haiz ! Chán quá ! Mình ra kia nhảy 1 tý đây !

Thế là Duy bỏ ra nhảy thật . Cậu chọn bài hát rồi bắt đầu nhảy . Đám đông ồ ạt kéo đến xem , Kim cũng thế . Duy nhảy rất xuất sắc . Trước đây người chơi trò này giỏi nhất mà Kim từng thấy mà Black , thế mà bây giờ lại có người làm còn giỏi hơn cả Black . Đám đông xung quanh bàn tán :

– Nhảy đẹp thật …

– Cựu mem 92 mà !

– Mystery có khác …

– ….

Lúc này thì Kim mới nhớ ra , Duy chính là Mystery của “92” – 1 nhóm nhạc đình đám trong giới học sinh năm ngoài . 5 thành viên của họ : “Kool” , “Hot” , “Miracle” , “Cute” , “Mystery” trước đây rất nổi tiếng , nhất là đôi bạn thân “Kool” – “Mystery ( Quân – Duy ) . Trước đây 3 đứa Red-Black-Blue cứ nhắc tới đám này mãi , nhất là “Mystery” , trước đó khi còn hoạt động thì chẳng ai thấy rõ đc mặt của “Mystery” trong nhóm cả . Mãi 6 tháng sau , mặc dù là thành viên cuối cùng nhưng “Mystery” tốt nghiệp sớm nhất , sau đó là “Kool” và nhóm tan rã . Trong lễ tốt nghiệp này thì mọi người mới thấy mặt thật của “Mystery” , nghe 3 con kia nói thì trong ngày “tốt nghiệp” đó, Duy khóc nhiều lắm và Quân thì không tham dự nên tụi nó nghĩ là hình như 2 người có xích mích nên mới dẫn đến chuyện “tốt nghiệp” . Nhưng mà hình như tụi nó đoán sai rồi , Duy với Quân hôm nay đang đi chơi với nhau rất thân thiết cơ mà . Kim bỏ ra ghế ngồi . Nhảy xong , Duy cúi đầu chào mọi người rồi đi ra ghế ngồi với Kim . Ở đằng xa , Quân thấy hết :

– Vẫn như ngày nào …

Hắn quay sang hỏi :

– Gì cơ ?

– À Không ! Ra kia thi bắn súng đi …

Cả 2 đứa tiếp tục chơi tiếp . Bên này Kim nói với Duy :

– Nãy giờ ngồi gần người nổi tiếng mà mình chẳng biết !

– Ôi dzào ! Bây giờ thì mình cũng bình thường như ai mà …

Cả 2 im lặng một lúc rồi Duy nói tiếp :

– Nhớ đến lúc trước , buồn lắm , chẳng đc thế này đâu . Bây giờ thì thích làm gì thì làm chẳng ai ý kiến cả .

Kim tò mò :

– Mà này … mình nghe nói hồi trước vì cậu với Quân mà ….

– Ừ ! Đúng thế đấy – Duy nhe răng cười với Duy , cậu nói tiếp …

– Tình cảm thì đứa nào cũng có mà khổ nổi là cả 2 đếu cứng đầu nên nhiều chuyện xảy ra lắm …

Kim bất ngờ quay sang nhìn Duy , nói thế chẳng khác nào cậu ta thừa nhận là … Duy thấy vẻ mặt Kim bất ngờ , cậu hỏi lại :

– Chẳng phải cậu với cậu kia cũng thế à ?

– Ơ ….

– Hahahaha mình tinh ý lắm đấy !

– Nhưng mà … chỉ có một mình mình thôi . Hiếu chẳng bao giờ nói thích mình cả .

– Thế cậu thích đơn phương à ? Lạ nhỉ ? Nhìn 2 người mình cứ tưởng là một cặp vậy . Ánh mắt cậu kia nhìn cậu cũng tình cảm lắm mà …

– Mình không biết …

– Hi ! Mình nghĩ 2 người chỉ là vấn đề thời gian thôi . Cũng như mình với Quân lúc trước , xảy ra nhiều chuyện rồi mới hiểu nhau . Không sao đâu ! Chắc chắn cậu thành công mà ! Mình không nói sai đâu …

– Cám ơn cậu …

Cả 2 cùng ngồi cười với nhau . Duy tin rằng Hiếu sẽ hiểu ra thôi . Nhìn họ Duy nhớ đến cậu và Quân lúc trước . Mong là 2 người này không phải như cậu và Quân . Một lúc sau 2 tên kia chơi chán , tụi nó khoác tay nhau tới chỗ Kim và Duy . Hắn đập vai Quân :

– Nhóc ! Mày khá đấy …

Quân đấm lại ngực hắn rồi nói :

– Mày cũng thua gì tao đâu !

Duy hỏi :

– 2 người chơi xong chưa ?

– Rồi

Duy đứng dậy cầm tay Kim để lên tay hắn . Duy nói :

– Trả lại cho cậu đấy !

Duy kéo Quân đi ,trước khi đi cậu quay lại vẫy tay chào hắn với Kim . 2 người họ đi rồi hắn hỏi :

– Nãy giờ nói chuyện gì thế ?

– Bí mật !

– Kể nghe xem ?

– Không … đi ăn đi … đói rồi …

– Kể nghe đi rồi dẫn đi ăn …

– Không mà …

Kim nói rồi đẩy hắn đi . Cả 2 cùng cười vui vẻ . Ở mốt góc khuất khác , Duy với Quân cũng đang nói chuyện với nhau :

– Nhìn họ Quân thấy giống tụi mình hồi trước !

– Xạo ! Hồi trước có bao giờ Quân tử tế với Duy như 2 người họ với nhau đâu ?

– Duy thì vừa vặn gì ?

Cả 2 cùng khoác vai nhau , cùng cười rồi đi …..

– Wow … đẹp quá !

Nó chạy dọc bãi biển , Luân thì đi theo sau nó . Nó ngồi xuống nghịch cát và vẫy nước tung tóe . Luân nhìn nó thích thú như có vẻ là lần đầu nó đc đi biển vậy – thật ra đúng là lần đầu nó đi biển . Trước giờ nó toàn biết mọi chuyện qua sách vở , hình ảnh . Luân ngồi xuống bên cạnh nó , cậu hỏi :

– Em cứ như là lần đầu đc đi biển ấy nhỉ ?

– Thì … lần đầu … mà … – Nó ngơ ngác nhìn Luân trả lời .

– Thế trước đây em chưa bao guờ ra biển à ?

– Dạ … không …

– Sao thế ! Kể anh nghe xem …

Nó ngồi kể chuyện của nó cho Luân nghe . “Chà ! Tội nghiệp thật” – Luân nghĩ thế . Rồi cả 2 cùng ngồi đó , nó thì ngồi nghịch cát và nước biển , Luân ngồi bên cạnh nhìn ra biển xa . Một lúc sau thì Luân nói nó :

– Em muốn ra kia không ?

– Nhưng em không biết bơi …

– Không sao ! Cứ đi theo anh …

Luân cầm tay nó dẫn ra biển , ra xa 1 tý thì anh cõng nó lên lưng . Luân đi vòng vòng quanh biển như thế , còn nó thì ngồi lấy tay vẫy nước chân thì vùng vẫy . Cả 2 vừa đi vừa cười . Lần đầu nó cảm thấy vui như thế . Anh quay sang hỏi nó :

– Em thích không ?

– Dạ … thích …

– Thế sau này rảnh anh sang dẫn em đi chơi thế này ! Chịu chứ ?

– Dạ … chịu … ! – Nó hét to …

Lần đầu nó nói to như thế . Rồi cả 2 tiếp tục cười . Luân cõng nó đi dọc bãi cát , nó nằm trên lưng anh , lưng anh vững chãi và ấm lắm . Nó thấy mọi thứ đều đẹp , biển đẹp , bãi cát đẹp , anh cũng đẹp và nó thích mọi thứ , nó thích biển , nó thích bãi cát này và nó cũng thích anh . Nó cứ từ từ thiếp đi với những suy nghĩ đẹp của mình . Luân cõng nó trên lưng thế , anh muốn làm nó vui , bảo vệ và che chở cho nó như … một …. “người em trai”

Nó đã ngủ trên lưng anh từ lúc nào . Thầm nghĩ hôm nay thế là đủ rồi , Luân bế nó ra xe , và chạy về thành phố . Trong lúc chạy xe , thỉnh thoảng anh vẫn quay sang nhìn nó ngủ . Luân vuốt nhẹ tóc nó , mỉm cười rồi anh tiếp tục lái xe . Nó đang ngủ thì từ từ mở mắt , nó ngồi dậy dụi mắt , nó đang ở trên xe – hình như là đang đi về . Anh quay sang hỏi nó :

– Em tỉnh rồi à ?

– Dạ …

Thấy mắt nó buồn buồn , anh hỏi nó :

– Em có vẻ không vui nhỉ ?

– Dạ không phải ạ …

– Thế à ?

Cả 2 cùng im lặng không nói gì . Một lúc sau nó quay sang hỏi anh :

– Anh với Kim , Hiếu …

– À … chuyện đó hả ?

– Em thấy … 3 người …

– Đó là chuyện của bọn anh , em cứ ngoan thế này là đc . Em hiểu chứ ?

– Dạ .

Rồi anh véo mũi nó . Nó quay sang anh tiếp tục hỏi :

– Sao anh không vui vẻ … với hai người họ như với em …

– Hahahaha không thể đc đâu em !

– Sao lại … không hả anh ? Lúc trước … Hiếu với Kim … rồi họ cũng thân thiết đó thôi …

– Hahahaha em không biết gì sao ? Trước đây 2 đứa nó là bạn rất thân đấy . Nên bây giờ vẫn còn thân thiết là chuyện thường thôi .

– Thế ạ … em không biết … Nhưng mà …

– Sao hả em ?

– Anh với Kim , Hiếu … như thế … em ….

– Em không cần phải khó xử đâu . Anh không muốn em phải bận tâm chuyện của anh thì em cứ xem như không quen biết anh cũng đc mà .

– Nhưng … em không muốn …

– Đôi khi phải chọn lựa giữa 2 bên em à ! Thế nếu giữa anh và Hiếu , Kim . Em chọn bên nào ?

– Em … chọn … cả 2 .

– Haha … Em tham lam quá đấy !

– Em không … tham lam … em chỉ muốn …

– Anh hiểu mà . Nhưng đôi khi có nhiều thứ không như em muốn đâu . Rồi sẽ có lúc em bị tổn thương …

– Em …

– Em yên tâm , anh sẽ bảo vệ em mà .

Luân dừng xe lại , anh quay qua nó , anh nói nó :

– Em quay lưng lại về phía anh đi …

Nó nghe theo . Luân tháo sợi dây chuyện mình đang đeo ra rồi đeo lên cổ nó :

– Tặng em đấy !

– Cái này …

– Bằng chứng là anh sẽ bảo vệ em …

Nó cui đầu xuống , tay thì cứ kéo sợi dây ra mà ngắm . Một sợt dây chuyền bằng bạc . Nó quay sang hỏi anh :

– Sao anh lại tặng … em … cái này ….

– Vì anh muốn bảo vệ em ….

Cả 2 không nói gì nữa . Anh lái xe về nhà nó , mở cửa xe cho nó và bế nó xuống , nó vẫy tay chào anh rồi đi vào trong nhà . Anh cũng vẫy tay lại với nó , thấy Luân về nên ba của anh cũng xin phép đc đi về . Nó chạy lên phòng , nó tháo sợi dây ra và định cho vào cái tủ “báu vật” của nó . Nhưng nó cứ chần chờ mãi , cuối cùng nó lại đeo lên cổ mình – anh là “báu vật” mà nó luôn muốn giữ ở bên cạnh .

Không có nhận xét nào:

THÔNG BÁO

NẾU CÁC BÀI ĐĂNG BỊ LỖI,

VUI LÒNG BÁO CÁO Ở PHẦN "NHẬN XÉT"

ĐỂ ĐƯỢC KHẮC PHỤC NHANH NHẤT!

All Posted

TRUYỆN MỚI CẬP NHẬT

Video