Khác hẳn suy nghĩ ban đầu của tôi, có khá nhiều người đến đây. Toàn đàn ông. Trong vô số những người đàn ông ấy, có bao nhiêu người giống-như-chúng-tôi, bao nhiêu người đàn ông dị tính và mang những đặc điểm không-bình-thường khác? Khó mà ước tính được, có quá nhiều người ở đây, quá nhiều những chuyển động, ý nghĩ, tia nhìn và hơi thở,… Trong vô số những người đàn ông lũ lượt ra vào, tôi để ý người đàn ông đó. Người đàn ông vào cùng lúc với chúng tôi, từ nơi gửi xe, đến cửa ra vào, đến quầy tiếp tân, đi qua một dãy hành làng tối om và lạnh lẽo rồi đến phòng thay đồ. Ông ta đi luôn đi theo sát chúng tôi, bất kể chúng tôi hòa vào dòng người lộn xộn kia. Điều kì lạ là tôi không lấy làm thấp thỏm, nghi hoặc mà lại muốn gây sự chú ý với ông ta. Mỗi lời nói với M tôi đều muốn ông ta nghe thấy, mỗi một cử động của mình đều phải thật hoàn hảo và nét mặt của tôi phải thể hiện tâm trạng tốt nhất.
- Em cởi cả quần trong ra luôn, mặc làm gì? – M nói khẽ vào tai tôi.
- Ơ!… Em không biết, lần đầu em đi spa… – Tôi mỉm cười với M, liếc nhẹ sang người đàn ông. Ông ta đang loay hoay tìm gì đó.
M quì xuống trên một gối, anh từ từ cởi quần trong của tôi ra rồi nhanh chóng quấn quanh người tôi một chiếc khăn trắng. Bất chợt, M kéo tôi vào lòng anh, ôm chặt và hôn dồn dập lên má. Tôi cựa mình để thoát khỏi vòng tay của M.
- Người ta đang nhìn kìa! – Người tôi đột nhiên nóng bừng lên.
- Ngốc! – M nhìn tôi cười, nụ cười tôi từng theo đuổi suốt thời sinh viên.
Thật may vì M đã chấp nhận tình cảm của tôi. Lúc tôi hỏi M có phải là gay (2) hay không? M nói M không là ai cả, M không quan tâm đến điều đó. M yêu tôi và không quan trọng tôi là ai. Chỉ là M yêu tôi.
- Anh nên xác định rõ giới tính của mình, nếu không sẽ làm khổ nhiều người và làm khổ chính mình. – Nhiều lần tôi nói với M như thế.
Sự thật, tôi rất sợ một ngày nào đó M sẽ lấy vợ, đó là con đường mà hầu hết mọi người đều phải đi qua, giống như một qui tắc, một trách nhiệm phải làm theo vậy. Tôi luôn tưởng tượng đến điều đó và nghĩ mình phải học cách chấp nhận. Không còn cách nào khác.
- Chuyện đó có quan trọng không? Nếu chỉ vì em là gay mà anh yêu em thì anh cũng có thể từ bỏ em bởi vì em là gay, hiểu không? Tại sao em cứ phải rạch ròi mình thuộc thế giới này, giới tính nọ để tự làm khổ mình!
- Nhưng em… yêu những người như anh sẽ rất khổ… nếu một ngày anh lấy vợ… Bản thân anh sau này cũng sẽ gặp nhiều rắc rối… khi phải chọn lựa… – Tôi nói ra những dòng suy nghĩ không liền mạch.
- Ngốc! Em nên nghĩ thoáng hơn một chút, nghĩ đơn giản một chút để cuộc sống nhẹ thở hơn. Người ta có quyền làm những gì mình thích với cuộc sống của họ, nhưng không thể không để tâm đến những thứ nằm ngoài cuộc sống ấy. Chuyện lấy vợ… biết đâu…
Tôi vẫn luôn cho M là một người sống hời hợt. Cũng từ đó mà tôi thấy M tầm thường như bao người khác. M biết khá nhiều những triết lí giáo điều, M tìm hiểu Phật giáo, đọc sách Triết học, Phân tâm học… và luôn trách tôi quá máy móc, khô khan, luôn nghĩ sự việc theo chiều hướng đi xuống…
Sự thật lại không đơn giản như những gì M nghĩ. Sao M không suy nghĩ cặn kẽ hơn, cuộc sống không thể dễ dàng như thế, không chỉ toàn cổ tích, giữa nói và làm là một khoảng cách rất xa nhau… Là M ngốc hay tôi ngốc? Dù tôi hay phức tạp hóa vấn đề, còn M nhìn nhận mọi thứ đều đơn giản, cũng chẳng ai đúng. Cả hai đều là những kẻ ngốc. Có phải khi yêu, người ta đều trở nên ngốc nghếch?
***
Phía hành lang chỉ có chút ánh sáng yếu ớt, những căn phòng kín cửa không biết dùng để làm gì. Một khoảng tường trống vẽ một bức tranh kì quái, không biết thuộc trường phái nào. M vẫn đi sát bên tôi. Phía trước, phía sau chúng tôi đều là những người đàn ông, họ bước đi trong im lặng, chậm rãi và nhẹ nhàng như những cái xác không hồn. Họ đều đến đây có một mình ư?
Hình như đôi mắt của người đàn ông ấy vẫn đang theo dõi tôi. Đôi mắt chứa đầy bóng tối và cuộn xoáy như muốn giam hãm những cảm xúc trong một không gian tù túng. Cảm giác này sao quen quá! Dẫu biết đây là lần đầu nhưng tôi vẫn cảm thấy mình đã gặp ở đâu đó rồi, có thể trong một giấc mơ hay một kí ức lạ lùng trong tiềm thức: Một người đàn ông đi sát bên tôi, một người đàn ông lạ mặt mà tôi chú ý và rất nhiều những người đàn ông khác đi xung quanh tôi, trong một hành lang mờ ảo như thế này.
- A! – Tôi giật mình thốt lên. M đột nhiên siết chặt tay tôi. Những suy nghĩ và cảm giác ban nãy như lùi xa.
- Em sao vậy? – M dừng lại nhìn tôi.
- À! Không có gì… – Những âm thanh, tiếng người đột nhiên ùa đến như một cơn bão – Gì mà ồn vậy anh?
- Ồn? – M nhìn tôi ngạc nhiên – Ở đây đông vui vậy mà?
- Sao? – Tôi nhìn xung quanh, vẫn là hành lang ấy, nhưng mọi người đang cười nói rất rôm rả. Vài cặp có vẻ là tình nhân còn rượt đuổi nhau, ôm ấp nhau – Sao nãy giờ em chẳng nghe thấy gì cả?
- Em làm sao vậy? Sao cứ ngơ ngơ như người mất hồn?
- Em… sao cái hành lang này dài quá vậy anh?
- Anh đang hỏi em mà… vậy anh nói từ đầu buổi đến giờ em không nghe thấy gì sao?
***
Cơ thể tôi nóng dần lên, mồ hôi bắt đầu ứa ra không ngừng và một mùi hương thật dễ chịu xộc vào mũi. Cảm giác như được giải thoát khỏi những nặng nề của cuộc sống. M tựa đầu vào tường, mắt lim dim. Qua làn hơi nước trắng mờ, M trông còn trẻ và đẹp trai hơn ngày thường. Chắc là M thường hay đến đây lắm, nếu không thì M không rành từng ngóc ngách ơ nơi này như vậy. Khu này là khu tắm hơi, đối diện là hồ thủy lực, đi dọc hết hành lang này, rẽ trái rồi đi qua ba căn phòng kín cửa sẽ đến khu massage (3). Cái kiểu nói như thế thì không thể nào là lần đầu tiên được. Lát nữa tôi sẽ dạo hết một vòng quanh cái spa này để M không trêu tôi ngu ngơ, dù anh biết tôi chưa từng đi spa bao giờ.
Ba người đàn ông ngồi trước mặt tôi cũng tựa đầu vào tường, nhắm nghiền mắt. Họ hít thở đều đặn, vòm ngực vạm vỡ và hấp dẫn của họ phập phồng trông thật gợi cảm. Họ lần lượt bỏ ra ngoài, có lẽ không chịu được hơi nóng thêm nữa.
Lúc trong phòng chỉ còn tôi và M, anh đột ngột quay sang nhìn tôi cười gian xảo hết mức. M từ từ chạm vào chỗ kín của tôi.
- Ơ… không được! Người ta vào thì sao? – Tôi lúng túng.
- Chút xíu thôi mà!
- Không được! – Tôi đẩy M ra – Em ra ngoài một tí, nóng quá không chịu nổi nữa!
- Ừ! Em ra trước đi, anh ngồi thêm một lát – M nhìn tôi cười hiền, nhưng tôi biết M thật sự không thoải mái.
- Ừ! Anh đừng có ngủ gục trong này đó! – Tôi nhắc nhở M, anh từng ngủ gục trong phòng tắm, có lẽ do anh phải chịu nhiều áp lực trong công việc và cuộc sống. Cũng may nhưng lúc ấy tôi phát hiện kịp thời.
- …
- À! – Tôi cố tỏ vẻ đe dọa – Anh mà linh tinh với người khác thì không xong với em đâu… đừng để em bắt gặp!
Có một điều tôi tin chắc rằng, M luôn thành thật với tôi. M không giấu tôi chuyện anh đi lăng nhăng với người khác. Ban đầu tôi rất buồn và không thể chấp nhận, nhưng vào một lúc nào đó, tự tôi cũng có cảm giác giống như anh. Tôi hiểu ra, đúng như M nói, người ta có quyền làm những gì mình thích với cuộc sống của họ. Nhưng không thể nào M không nghĩ đến tôi vào những lúc ấy. Không có điều gì chứng minh cho điều đó cả. Chỉ là niềm tin thôi.
Những âm thanh ập đến tai tôi ngay khi cửa phòng tắm khép lại. Một nhóm đàn ông đang tụ tập, bàn tán gì đó rất sôi nổi. Những người khác đi dọc theo dãy phòng, họ đều có thể hình rất đẹp. Tự nhiên tôi cảm thấy xấu hổ khi nhìn lại mình. Khu vực tắm hơi này được bày trí khá lộn xộn và bất hợp lí. Chẳng hạn như tấm gương lớn này, nó có thể làm cho người ta tự tin hơn và cũng có thể có tác dụng ngược lại. May mà M không nhìn thấy cái điệu bộ liếc nhìn của tôi đối với những người đàn ông ngoài kia (là tôi nhìn thấy mình trong tấm gương đó), nếu không thì M đã nổi quạu trước khi vào phòng xông hơi rồi. Cho dù như thế thì đó cũng là lỗi của M, lẽ ra M phải nghĩ đến điều này trước khi đưa tôi đến đây. Mà biết đâu M cũng từng liếc nhìn người khác theo kiểu-của-tôi?!
***
Lúc này đây, tôi đang đi theo người đàn ông đó. Ông ta đi thật nhanh về phía hành lang đối diện dãy phòng tắm xông hơi, băng qua dãy phòng tắm công cộng. Tôi cố phớt lờ những hình ảnh đập vào mắt mình, những thân thể trần trụi quấn lấy nhau, những tiếng rên khe khẽ qua bức mành tạm bợ treo trên nhà tắm. Có một sức hút kì lạ từ người đàn ông kia, không còn là cảm giác bị nhìn chằm chằm hay theo dõi như ban đầu. Người tôi nóng ran và tim đập thình thịch.
Tôi mải miết đuổi theo ông ta, qua nhiều hành lang và những căn phòng kín cửa. Nhưng không hiểu sao khi tôi đến được khu vực massage thì mất dấu ông ta. Khu vực này sáng trưng, tiếng nhạc hòa tấu dìu dặt, êm ái. Nhân viên ăn mặc lịch sự, nét mặt tươi tắn và nụ cười niềm nở.
***
Vừa trầm mình xuống nước, cảm giác ớn lạnh đã chạy dọc sống lưng tôi. Nước ở đây không sạch, vẩn một mùi tanh nồng rất khó chịu. Không hiểu sao khu vực này lại tối om, tôi cứ nghĩ nó phải nằm ngoài trời, ở một nơi thoáng khí và hòa mình với thiên nhiên chứ.
Chưa kịp nói với M một lời nào, anh đã nhắm nghiền mắt. Một bàn tay chạm vào chỗ kín của tôi một cách trơ trẽn, chắc chắn đó không phải tay của M. Tôi hất bàn tay ấy ra. Chợt M cười khẽ. Bây giờ thì tôi hiểu vì sao M khăng khăng vào đây!
Người đàn ông lạ mặt bên cạnh tôi vẫn không ngừng vuốt ve dương vật của tôi. Những người đàn ông còn lại trong hồ nước đều nhắm nghiền mắt, có lẽ họ cũng đang mò mẫm nhau bằng những đôi tay gớm ghiếc và hưởng thụ thứ cảm giác khoái lạc ấy. M đang làm gì vậy chứ? M đang thách thức tôi hay sao? Nếu M muốn thì chúng tôi có thể tìm một nơi nào đó. M đã từng không ngần ngại khi đề nghị tôi làm tình cùng anh trong toa-lét. Khi nào M mới chịu dừng lại đây? Tôi cứ nhìn M trừng trừng, còn anh luôn tỏ vẻ bình thản.
Người đàn ông nháy mắt với tôi rồi ra khỏi hồ thủy lực. Tôi biết ông ta ám chỉ điều gì. Tôi nhìn sang M, M vẫn giữ nguyên tư thế cũ. Nếu tôi đi theo người đàn ông đó thì chẳng phải M đã thành công trong việc khiêu khích tôi hay sao. Nhưng tôi thật sự không hiểu nổi mình, tôi đang ra khỏi hồ nước, trong tâm trạng buồn bã và thất vọng. Trong đầu tôi chỉ có một câu hỏi duy nhất: Tại sao M lại làm chuyện đó trước mặt tôi?
M đuổi theo tôi ngay sau đó, vẻ mặt hối lỗi.
- Em định đi với người ta thật hả?
Tôi nhìn M một lúc rồi trả lời.
- Ừ! Chẳng phải anh muốn vậy sao?
- Anh muốn? Không hề!
- Tại sao lại dắt em vào cái nơi quái quỉ đó?
- Anh thấy em cứ mơ màng ở đâu. Hôm nay em lạ lắm, em đang nghĩ gì vậy?
- Em chẳng nghĩ gì cả? Anh muốn hưởng thụ thì cứ ở lại đi, em về trước đây!
- Kìa em! – M kéo tay tôi lại – Anh xin lỗi, đừng giận nữa!
- Chắc anh thường đến nơi này để giải tỏa, tìm tình lắm nhỉ? Em cứ tưởng anh bận công việc, hóa ra…
- Sao em có thể suy nghĩ trẻ con như vậy được!
Một vài người đàn ông nhìn chúng tôi với vẻ xét nét, một số mỉm cười đầy hàm ý. Tôi cố ném ánh mắt giận dữ về phía họ.
- Em bình tĩnh lại chút đi!
Tôi hít thở thật sâu, cố gắng thả lỏng những giác quan.
- Được rồi, anh nói đi!
- Anh thấy em làm việc nhiều và gần như stress (4), anh muốn đưa em đến đây để thư giãn thôi. Nhưng dường như nó không có tác dụng mấy.
- Phải! Em cảm thấy căng thẳng hơn rất nhiều!
- Vậy ư? Anh thấy em đi quá đà thì đúng hơn, em đi với anh mà cứ chằm chằm vào người khác. Anh đâu đến nỗi…
Quả thật là thể hình của M khá đẹp, nhưng kể từ khi bước chân vào cái spa này, tôi không còn tâm sức để ý đến điều đó nữa. Những cảm xúc lạ lùng cứ từng hồi dội lên trong lồng ngực tôi.
- Đúng! Em có nhìn, nhưng như thế thì có ý nghĩa gì? Anh ghen tức vì chuyện đó sao?
- Em biết là anh rất ghét điều đó mà. Vừa nãy em còn định đi theo người ta nữa.
- Thế còn việc anh lăng nhăng với người khác, không lẽ anh cấm em?
- Được rồi! Được rồi! Em căng thẳng vì chuyện đó phải không? Bây giờ anh hiểu rồi. Anh xin lỗi.
- Thật ra… còn một chuyện nữa…
- Chuyện gì?
- Không hiểu sao em luôn có cảm giác bất an và bị ai đó theo dõi. Có một người trông rất giống anh, ông ta vào cùng lúc với mình, anh có để ý không?
- Anh không thấy! Rồi sao nữa?
- Em có cảm giác ông ta cứ nhìn chằm chằm vào em, và em cảm thấy sợ, vừa nãy em còn đuổi theo ông ta như một thằng điên. Có điều gì đó khủng khiếp lắm! Em không hiểu mình nữa!
M ôm tôi vào lòng, anh thì thầm.
- Chắc tại em stress quá thôi. Tội nghiệp em! Rồi sẽ ổn thôi mà.
Á!!!!!
Có tiếng la thất thanh từ dãy phòng tắm công cộng. Tiếng thét không ngừng vang lên.
- Anh! Anh có nghe gì không?
- Gì em?
- Có ai đó đang la hét! – Tôi bịt tai lại, tiếng thét ngày một thảm khốc – Ai đó đang gào thét lên, anh có nghe không?
- Em bình tĩnh lại! Em làm sao vậy? Ơ!
Tôi vùng chạy về phía phát ra tiếng động. M chạy theo tôi. Bằng một lực nhỏ, tôi kéo tấm mành che trên cửa nhà tắm xuống. Ngay tức khắc, M bám chặt lấy tay tôi, tôi biết chắc chắn M đang trông thấy gì, nhưng phải mấy giây sau tôi mới nghe thấy tiếng thét của M.
Mọi người hối hả đổ về phía chúng tôi, nhìn vào thi thể nằm trong buồng tắm.
Một bóng người vụt chạy qua tầm nhìn của tôi.
- Hắn! Hắn! – Tôi bất giác chỉ tay về phía người đàn ông đó, người đàn ông đã ám ảnh tôi từ khi bước chân vào đây – Là hắn!!!
- Kìa em! Em chỉ ai vậy? – M lay tôi – Em làm sao thế?
Tất cả mọi người đều nhìn tôi ngạc nhiên. Tôi nhìn về phía buồng tắm, cái thi thể vẫn còn đó. Tôi nhìn vào mắt M.
- Anh cũng thấy mà đúng không? Anh còn hét lên nữa mà? – M nhìn tôi thương cảm.
Những hình ảnh, bóng tối và âm thanh quay cuồng trong đầu tôi. Tất cả như đổ vỡ. Cảm giác cuối cùng tôi nhận thấy chỉ là hơi ấm từ cái ôm siết của M.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét