[...]
Chiến lược 1 : Dồn vào thế bí .
Hắn vào trong lều nóng quá định cởi áo ra cho mát thì con Như bước vào , hắn vội vã cầm cái áo mặc lại . Con Như tiến đến gần rồi hỏi :
– Em thấy anh lo cho anh kia quá nhỉ ?
– À à ! Bạn bè thì lo cho nhau thôi mà ? Với lại nó đang bệnh .
– Thế à ? Anh với anh đó than lắm à ?
– Thì cũng thân . Mà em hỏi để làm gì ?
– Thì 2 anh là bạn của chị Trang nên em hỏi cho biết vậy mà .
– Ra vậy !
– Mà anh Hiếu đẹp trai thế chắc có bạn gái rồi nhỉ ?
– À ! Hiện giờ thì chưa có …
– Sao vậy ? Không lẽ anh không thích con gái ?
Trời đất ? Con nhỏ này nó nói gì vậy nè ? – Hắn lấp lửng không trả lời . Một lúc sau thì hắn mới khẳng định với cái giọng rất chắc chắn :
– Sao anh lại không thích con gái đc chứ ?
– Ừ nhỉ ? Em ngố thật . Anh thế mà không thích con gái chẳng lẽ đi thích con trai ?
Lời nói của con Như như là kim châm vào cái bọc “bí mật” của hắn vậy . Hắn không phải là không thích con gái nhưng đối với Kim thì lại khác – Kim hơn hẳn những đứa con gái kia . Nhưng chẳng lẽ lại lộ ra cho 1 đứa như con Như biết ? Thôi thì cứ nói cứng , cũng chẳng sao :
– Ừ ! Đời nào anh thích con trai chứ .
– Thật chứ anh ?
– Thật .
– Vậy em hỏi anh chuyện này nha .
– Sao em ?
– À … Em thì chưa có bạn trai , anh thì chưa có bạn gái . Mà em thì … thích anh ngay lần đầu gặp . Hay là anh làm bạn trai em đi .
– Sao … em nói gì ?
– Anh làm bạn trai của em ? Chẳng phải anh nói anh thích con gái còn gì ?
– Ờ thì anh có thích con gái .
– Nhưng anh cũng thích thêm con trai à ?
– Không phải .
– Thế sao hả anh ?
– Anh với em biết nhau chưa bao lâu mà ? Như vậy có nhanh quá không ? – Hắn viện cớ từ chối .
Biết là hắn đang dây dưa nên con Như quyết ra tay mạnh hơn :
– Có nhanh đâu anh ? Thì lúc quen nhau tụi mình tìm hiểu nhau cũng đc . Hoặc có thể tìm hiểu bây giờ luôn nè .
– Bây giờ ?
– Dạ ! – Nó e thẹn đáp trả .
Chiến lược 2 : Cho đối phương thấy những thứ chưa đc thấy .
Như đứng dậy bắt đầu than nóng và cởi áo khoác ngoài ra . “Gì đây ? Màn thoát y rẻ tiền à ?” – Hắn nghĩ thế khi thấy con Như cởi áo . Như thì rất tự tin với kế hoạch của nó vì trước tới giờ nó giở chiu này ra có đứa nào thoát đc đâu – kể cả gay . Dồn đối phương vào thế bí rồi tấn công dồn dập sau đó đạt mục đích , một thời gian sau chán thì chia tay . Thấy hắn đỏ mặt vì “chiến lược 2″ , nó chuyển sang bước tiếp theo .
Chiến lược 3 : Tiếp xúc thân thể .
Như giả vờ vấp té và ngã vào người hắn . Con nhỏ ôm hắn cứng ngắt và nhìn hắn bằng con mắt “chó con” . Hắn cố sức đẩy con này ra nhưng không để nó bị ngã đau nhưng khổ nổi nó ôm chặt quá , mà hắn thì không dung sức đc . Con Như giả vờ trách bản thân nhưng cũng tiếp tục tấn công :
– Em thiệt là vụng về quá . Nhưng mà anh cũng kì , làm gì mà ôm em chặt thế anh ?
– Ơ ! Em ôm anh đấy chứ ? Em đứng dậy đi .
– Em có đứng dậy đc đâu ? Chân anh kẹp vào chân em rồi kìa .
Con nhỏ này quả là điêu toa . Rõ rang nó lấy chân kẹp vào chân hắn thế mà bây giờ lại nói thế . Biết làm sao đây , con này lì quá nhất quyết không đứng lên . Con Như đã thành công tới ¾ , nó định áp dụng kế hoạch cuối cùng luôn :
– Anh à ? Anh chuẩn bị chưa ? Mình bắt đầu nha . Nhưng mà trước hết …
– Trước hết thì em phải mặc áo khoác vào cho đàng hoàng đã .
Là Blue , nói xong Blue kéo áo của con Như lên cho ngay ngắn rồi giữ cho nó đứng dậy . Blue tới thì thầm vào tai hắn :
– Mày ghê gớm thật , dám dụ dỗ con gái nhà người ta . Tao mà vào trễ là tiêu rồi .
– Không có ! Mọi chuyện là do nó làm cả đấy .
– Tao biết rồi .
Bà già phá đám ở đâu chui ra vậy ? – Con Như bực dọc hỏi :
– Chị Ngọc qua đây có chuyện gì thế ?
– À ! Chị Trang gọi em đó .
– Thế ạ ? Chị cứ về bảo với chị ấy tý nữa em qua sau .
– Nó nói là em qua gấp .
– Chị cứ về nói đi tý em qua .
– Chị cũng có việc cần nói với thằng Hiếu mà . Hiếu nhỉ ?
Hắn thì sợ con Như lắm rồi . Không dám ở một mình đâu . Nên hắn gật đầu lia lịa . Dù sao có Blue thì con nhỏ cũng không dám manh động nếu mà lỡ một mình thì không biết chuyện gì xảy ra nữa . Lúc nãy chút xíu nữa là hắn vào tròng của nó rồi . Tuy Blue ở lại đó nhưng con Như vẫn ngồi lì mà đợi , nhưng trái với nó tưởng tượng . Con Blue ở lại lâu lắm rồi mà chưa về . “Bà định phá tui đó hả ? Đc rồi ! Tạm thua bà lần này” – Như tức giận đứng lên và bỏ ra ngoài .
– Sao tới giờ này mà chưa thấy thằng Kim về nữa ?
Hắn nhăn nhó hỏi Blue , mà thực tình thì Blue cũng như hắn , rất thắc mắc mà không biết chuyện gì đã xảy ra rồi . Đi chơi gì mà lâu vậy ? Cũng gần tối rồi còn gì ? Với lại Luân đang chịu trách nhiệm mọi hoạt động của học sinh trong trại làm sao mà vắng mặt đc ? Blue thấy bất an nên kéo tay hắn :
– Đi thôi .
– Đi đâu ?
– Tìm thằng Kim chứ đâu . Trước hết là tìm ông Luân với thằng Huy trước đã .
Hắn nghe theo lời Blue chạy ra tìm Luân với Huy . Tìm đc 15 phút thì thấy Huy với Luân đi vào , vừa đi vừa trò chuyện :
– Anh Luân ngồi nghỉ 1 tý đi … em mệt quá .
– Mệt cũng phải thôi ! Em leo hết cả ngọn núi mà . Hôm nay em giỏi lắm .
– Hì ! Em phải cố thôi , không anh bỏ em lại thì sao ? Anh đi nhanh quá …
– Em phải tập thế sau này mà “giữ” anh chứ . Yếu ớt thế làm sao mà chịu đc ?
– Em biết rồi .
Nó cười bẽn lẽn , cúi mặt xuống xấu hổ . Lúc này thì hắn với Blue chạy tới chỗ 2 đứa và hỏi :
– Luân ! Huy ! Thằng Kim đâu ?
Luân hơi ngạc nhiên nhìn cả hắn với Blue :
– Sao lại hỏi tao ?
– Chẳng phải nó đi với mày sao ?
– Lúc này nó mới lên tiếng :
– Không … Huy với anh Luân không có đi với Kim .
Hắn và Blue quay sang nhìn nhau ngơ ngác . Luân hỏi thì Blue kể hết mọi chuyện xảy ra sang tới giờ – dĩ nhiên là trừ 1 số chuyện không thể nói . Lúc này thì hắn thật sự lo lắng , làm sao mà tìm ra Kim đây – “Không biết có gì không nữa ! Đang bệnh mà bỏ đi đâu vậy ?” – Hắn lo lắng . Đợi Blue kể hết mọi chuyện thì nó lên tiếng :
– Mọi người tìm Kim sao không gọi điện cho cậu ấy ?
– Sao – gọi điện á ? – Cả hắn và Blue cùng nhìn nhau đồng thanh .
– Ừ ! Gọi điện ? – Nó ngơ ngác nhìn lại 2 đứa .
Phải rồi ! Sao không gọi điện nhỉ ? Sáng tới giờ chạy như trâu trong khi chỉ cần gọi một cú điện thoại là xong . . Hắn nhanh chóng rút điện thoại ra , bấm số Kim và gọi ngay . Cả đám đứng sốt ruột chờ kết quả của hắn . Đầu dây bên kia cứ bíp bíp mãi , hắn cứ đứng gọi đi gọi lại mấy là mà không ai bắt máy cả
– Quang ! Mày có mang điện thoại chứ ?
– Có !
– Thế đưa đây tao gọi cho ai đó đến cứu .
– Mà không đc .
– Sao không ?
– ĐT tao hết pin rồi .
– Trời đất !
– Thế lấy của mày ra mà gọi ?
– Tao trốn từ bệnh viện ra , điện thoại để ở nhà chứ đâu ?
– Bây giờ phải làm sao đây ?
Kim đứng dậy tìm ngóc ngách ra khỏi hang nhưng không tìm đc lối thoát nào cả . Không những không tìm đc lối ra mà Kim bắt đầu thấy chóng mặt , cậu dựa vào vách đá trong hang rồi ngồi xuống thở nặng nhọc . “Nguy rồi ! Bệnh của mình tái phát rồi .” – Kim bắt đầu thở dốc và ngất xỉu . Thằng Quang thấy vậy chạy lại ngay :
– Kim ! Mày sao vậy ? Tỉnh lại đi .
– Sao không ai bắt máy vậy nè ?
– Vậy là sao ?
Blue suy đoán :
– Tao biết rồi ! Thằng Kim trốn viện ra nên đt của nó chắc để ở nhà rồi .
Blue chợt nhớ ra điều gì đó rồi nó chạy ngay vào xe của hội học sinh , lục cái cặp của Kim ra . Nó thấy 2 hộp thuốc của Kim vẫn còn nguyên trong cặp – mà giờ này thì Kim lẽ ra phải uống thuốc , không thì cậu nguy mất . Blue hớt hả chạy ra nói với hắn :
– Mau tìm thằng Kim đi . Không thì nó chết mất .
– Sao ? – Hắn lo lắng .
– Không có thời gian giải thích đâu .
– Nhưng biết tìm ở đâu bây giờ ?
Nó tiếp tục gợi ý cho 2 đứa :
– Ai nói với mọi người là Kim đi chung với Huy – anh Luân ? Mọi người thử hỏi người đó xem ?
Phải rồi ! Con Như – Cả 2 cùng nghĩ ngay tới đứa con gái vô duyên kia . Nó là đầu têu của mọi chuyện , từ lúc con Như xuất hiện là mọi thứ rồi tung lên . Hắn đã lo lắng nhưng Blue còn lo hơn gấp bội phần , Blue chạy tức tốc vào lều của nó thì thấy con Như cùng Black+Red đang ngồi ăn uống . Nhanh như cắt nó túm áo con Như và hỏi :
– Thằng Kim đâu ? Mày đem thằng Kim đi đâu rồi ?
– Bà làm gì vậy ? Tự dưng xông vào đây hỏi chuyện không đâu .
Như hất tay Blue ra và nói , một lúc sau thì hắn cũng bước vào . Con Blue lại đứng dậy và túm áo con Như và nói :
– Nói mau ! Mày giấu thằng Kim ở đâu .
Black thấy Blue hơi nóng , nó tới can Blue ra :
– Chuyện gì vậy mày ? Bình tĩnh đi .
– Sao tao bình tĩnh đc ? Con em của mày dấu thằng Kim ở đâu không biết mà nó laị không đem theo thuốc trợ tim nữa . Làm sao đây hả ?
Thuốc trợ tim – Nghe đến đây thì tất cả mọi người đều lo lắng . Duy có một mình con Như là vui mừng khi nghe tin này – “Đc đấy ! Vậy là trời giúp ta , từ nay không ai cản đg mình rồi !” . Blue tiếp tục gào lên :
– Mày nói tao xem thằng Kim ở đâu ?
– Tui đã nói là hok biết ! Bạn của bà tự dưng đi hỏi tui .
Con Như bỏ mặt Blue đứng đó . Nó thấy hắn và chạy nhanh đến chỗ hắn , nó nghe tin là tình địch của mình sắp bị loại bỏ thì nó mừng mà mất cả khôn , nó õng ẹo :
– Anh Hiếu qua chơi với em à ?
Hắn đứng đó tay nắm chặt , răng nghiến lại kêu keng két . Hắn áp sát con Như vào tường và nói to :
– Thằng Kim ở đâu ? Nói mau , nó mà có mệnh hệ gì thì dù là con gái tao cũng không tha cho đâu .
Con Như hơi sợ nhưng nó vẫn tiếp tục đóng kịch :
– Em làm sao biết đc ? Giấu anh Kim gì đó đi thì em đc ích lợi gì chứ ?
– Không cần biết mày có lợi gì , thằng Kim đâu ?
– Vớ vẩn ! Tui không biết .
– Mày …
Blue không giữ đc bình tĩnh và lao vào định tát con Như , nhưng tay Blue chưa kịp chạm vào mặt con Như thì đã có 1 bàn tay khác ngăn lại . Blue ngước nhìn thì thấy một cậu con trai to cao , nét mặt hơi tây đang chặn bàn tay của mình lại . Con Như thấy người này liền reo lên :
– A ! Anh Hoàng ! Sao anh ở đây ?
– Anh không hiểu lắm chuyện em nói “chia tay” trong điện thoại nên ngay lập tức bay về . Mà có chuyện gì thế ?
Con Như bắt đầu lóe lên một ý định mờ ám , nó bắt đầu sụt sùi :
– Híc ! May quá anh ra tay kịp , không thì em bị đánh rồi .
– Sao ? Chuyện gì vậy ? Ai dám đánh em ?
– Thì mấy người này chứ ai ? – Con Như chỉ đám của hắn .
Hoàng nhìn sang thì thấy có cả Black , Hoàng hỏi :
– Sao chị Trang lại hùa theo người ngoài ăn hiếp em mình ?
– Chị không có … thật ra thì ….
– Chị ấy bị thằng kia ( chỉ hắn ) làm mụ mị rồi .
– Ra là nó .
Hoàng nhìn sang hắn , hắn cũng không vừa , gườm lại và nói :
– Thằng ôn con tránh ra ! Tao có chuyện cần nói với con Như .
– Đc ! Mày đỡ đc cú này đã .
Bất ngờ Hoàng đấm hắn một cái , ngay lập tức , hắn lấy lại phong độ và cả 2 xáp vào đánh nhau . Hai bên ngang ngửa chẳng bên nào hơn . Black trầm trồ :
– Chà ! Thằng Hoàng khá thật . Đánh ngang với thằng Hiếu cơ đấy .
Con Như cũng như bị kéo vào :
– Để xem ! Ai thắng em sẽ chọn người đó làm người yêu .
– Em gái à ? Em tham lam thật đấy ! Nếu thế thì chỉ chỗ thằng Kim ở đâu đi , em giữ thằng Hoàng cũng đc mà ?
– Chị nói cũng có lý ! Nhưng giờ thì cũng muộn rồi ! Chắc giờ Kim gì đó với anh Quang nhà mình đang “đo đất” ở hang động ngoài rừng rồi !
– Hà ! Ra là ở hang động ngoài rừng . Mà sao tụi nó không biết về đây nhỉ ?
– Em lấp cửa hang lại rồi .
Thế là 2 chị em Black tiếp tục bàn luận rất vui vẻ , Black quay sang nháy mắt với Blue , nhưng Blue đã hỉu ý trước và hét to :
– Hiếu ! Thằng Kim nó bị nhốt ở cái hang ngoài rừng á ! Cửa hang bị lấp rồi .
– Thật không ?
– Thật .
Con Như mới biết lúc này thì mình đã bị lừa , nó quay ngoắt qua Black và nói :
– Sao chị dám lừa em ?
– Em đừng trách chị . Tại em sai trước !
– Dù có vậy thì cũng chẳng cứu kịp đâu .
Tình hình nguy cấp lắm rồi , hắn nhanh chóng tránh đòn của Hoàng và chạy ra khỏi lều với Blue ngay lập tức . Con Như thấy thế ra lệnh :
– Anh Hoàng ! Đuổi theo mau .
– Đc !
Cả Như và Hoàng vừa định chạy ra cửa thì Black đã cản lại . Black thách thức :
– Muốn qua đây phải đánh thắng chị đã .
– Chị tự tin là đánh thắng em sao ? – tên Hoàng phách lối .
– Để rồi xem !
Black chạy tới , miệng la to :
– Yaaaaaaaaaaaaaaaaa
Cả Như và Hoàng cứ tường là độc chiu nào đó nhưng ngay lập tức , Black kéo Red ra trước mặt nó . Red ngẩn ngơ hỏi :
– Gì vậy Black ?
Bỗng dưng Red thấy hơi gai người vì ai đó đang nhìn mình với ánh mắt “dã thú” . Red quay sang thì thấy tên Hoàng đang đơ mặt , Hoàng lắp bắp :
– Đẹp … quá …
– Dĩ nhiên là đẹp rồi ! Hoa khôi của trường chi đấy .
Black đã dự liệu cả rồi . Sức thì dĩ nhiên nó không thể thắng một đứa trâu bò như Hoàng nhưng về mưu thì nó dư sức . Nó lạ gì cái máu hám gái của thằng này nên đã dự phòng sẵn con Red . Black biết là thế nào thằng này cũng gục trước nhan sắc của Red . Hoàng bước tới nắm tay Red và nói :
– Chị làm bạn gái em đi …
– Gì … gì vậy ? – Red hơi bất ngờ nhìn sang Black .
– Chị … đừng từ chối … em .
– Ơ …
Black thì thầm vào tai Red :
– Mày đồng ý đi ! Vì đại cuộc !
– Nhưng tao …
– Không sao ! Sau này rồi tính chứ tình hình lúc này nguy cập lắm rồi .
– Đc ! Nhưng …
– Để đó tao lo .
Black quay sang nói với Hoàng :
– Thật ra bạn chi cụng định đồng ý nhưng mà …
– Nhưng mà sao chị ? – Hoàng hấp tấp .
– Thì tại em nghe lời con Như cản trở công việc của tụi nó nên nó không chịu rồi .
Hoàng ngay lập tức quay sang Như và nói :
– Thì ra ngay từ đầu em đã cản trở công việc của các anh chị .
– Em không có ! Anh đừng tin chị Trang – Con Như phân trần .
– Hoàng không tin thì hỏi bạn chị nè ? – Black chỉ sang Red rồi nhéo nhẹ Red 1 cái .
– Úi ! Đau ! Phải phải … Như nó cản trở tụi chị lắm – Red chỉ biết nói theo Black mà chẳng hỉu chuyện gì .
– Đồ mê gái ! – Như bỏ chạy ra ngoài định đuổi theo hắn và Blue .
Thấy thế , Black nói nhỏ với Red , rồi con Red với giọng điệu e thẹn , nó nói :
– Hoàng … Giữ Như lại giùm chị đi . Trời tối còn đi ra ngoài nữa thì …
Ngay lập tức , Hoàng phóng như bay bắt con Như lại và đem về lều , mặc cho nó giãy nãy kêu la . Vấn đề con Như thì đã giải quyết xong , chẳng biết hắn với Blue có tới kịp không . Black lo lắng và gai người trước cảnh thằng Hoàng cứ tò tò theo con Red với cặp mắt “dê” .
– Mau dẹp mấy tảng đá này đi Hiếu .
– Tao biết rồi .
– Ai đấy ? – Giọng 1 người trong hang vọng ra .
– Là giọng thằng Quang . Có thằng Kim trong đó không vậy ? – Blue lo lắng .
– Có ! Mà nó ngất đi rồi .
– Trời ơi ! Nhanh lên đi Hiếu .
Hắn không trả lời mà tiếp tục đẩy mấy tảng đá ra 1 bên , hắn còn lo lắng hơn cả Blue . Hắn làm không ngừng nghỉ đến mức bàn tay hắn tróc da , chảy máu . Một lúc sau thì cũng dep đc đống đất đá kia , hắn chạy ngay vào trong hang và thấy tên Quang đang đỡ Kim , còn Kim thì nằm đó – bất tỉnh . Hắn chạy tới lay người Kim :
– Tỉnh lại đi Kim .
Blue nhanh tay chạy tới lấy một viên thuốc bỏ và miệng Kim và nói với hắn :
– Giúp nó nuốt viên thuốc đi .
– Sao rồi ?
– Ừm ! Không sao …
Kim đã tỉnh táo lại rồi , thật là may mắn là hắn và Blue đến kịp . Còn Blue thì hơi thật vọng một tý , cứ tưởng sẽ xem đc một cảnh “Kissu” ra trò chứ . Ai ngờ đâu hắn bỏ viên thuốc vào miệng Kim , dốc ngược cậu lên và bóp mũi để cậu nuốt viên thuốc . Đúng là cách uống thuốc thể hiện bản tính của con người – cũng như hắn thô lỗ , bạo lực – dĩ nhiên “cách nhìn người” này là do Blue vừa rút ra . Đợi một lúc sau Kim tỉnh hẳn thì Blue mới hỏi :
– Làm sao mà bị lừa vào đây thế hả ?
Kim chỉ ượm ờ mà không trả lời . Làm sao Kim dám thú nhận là chỉ vì đuổi theo tên Quang – trong hình dạng của hắn nên cậu mới đuổi theo , thế khác nào là gián tiếp nói cậu “mê trai” suýt chết ? Thôi thì tốt nhất là im lặng , không thì xấu hổ lắm . Nhưng nhìn bộ đồ thằng Quang mặc là Blue biết hết – đầu óc Blue quả là nhạy bén . Còn hắn thì cũng “rất tinh ý” , cũng chú ý bộ đồ của hắn đang mặc , nhưng ý nghĩ của tên này đen tối quá . Hắn còn phải tự xấu hổ vì cái ý nghĩ của hắn cơ mà . Hắn kéo áo tên Quang lại và nói :
– Cởi áo ra . ( ai cho mày mặc áo của tao ? )
Cả Kim và Blue đều đỏ mặt . Hai đứa nó thì thầm với nhau nhỏ đến mức mà hắn không thể nghe đc . Kim nói :
– Thằng Hiếu làm gì vậy ?
– Tao cũng đang hứng thú đây . Mà nhìn tình hình này thì có vẻ sang sủa cho mày rồi ! Thằng Hiếu nó cũng hứng thú với con trai .
– Sáng sủa cái con khỉ ! Theo tình hình này thì chẳng lẽ Hiếu nó hứng thú với thằng Quang à ?
– Tao không biết nhưng mày nhìn xem , thăng Quang cũng đc trai đấy chứ ? Đâu có thua gì mày ? Chỉ mỗi tội nó hơi hèn 1 tý thôi .
– Làm gì có ? Thằng Hiếu là của …
Blue cười hiểm và chọc tiếp Kim :
– Của ai ? Mày vừa thoát chết mà đã nghĩ vớ vẩn à ?
– Vớ vẩn cái đầu mày ! Nó của ba mẹ nó chứ của ai ?
– Không phải mày định nói “nó là của mày” sao ? Mà là của ba mẹ nó thì đâu cần mày phải giữ giùm .
– Hơi đâu mà giữ giùm .
– Ừ ! Mà thôi dù sao thì nó cũng cứu mày thoát chết đấy . Ra cám ơn 1 tiếng đi ! À mà đừng có “tấn công” đấy . Đang bệnh không hiệu quả đâu .
Kim xấu hổ nói to :
– Thôi đi ! Tấn công gì chứ .
Nói xong cậu đi tới chỗ hắn đang đứng , hơi ngại ngùng một chút nhưng chắc phải nói thôi :
– Cám ơn Hiếu cứu Kim
Theo tưởng tượng của Kim thì hắn sẽ làm một hành động “yêu thương” gì đó như là xoa đầu , véo má hoặc đại loại thế , sau đó trách cậu một vài câu rồi thôi . Mà có khi vì cậu ốm nên sẽ cõng cậu về ấy chứ .
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét