[...]
Nhưng thực tại
– Mà thôi ! Cũng chẳng có nghĩa lý gì đâu . Làm thế cũng vô ích . ( tính hỏi tại sao tên Quang lại ở đây chung với Kim nhưng thôi , hỏi cũng chẳng có ích gì vì Kim an toàn là tốt )
Gì chứ ? Cứu mình là vô ích ! Không có nghĩa lý gì ư ? – Kim sững sờ vì suy nghĩ “Đúng hướng” của cậu . Nhưng chắc chỉ là do hắn đùa . Phải ! Chỉ là đùa thôi . Kim nói tiếp :
– Hiếu này …
Cậu chưa kịp nói hết câu thì hắn đã quay sang nói với Blue :
– Đưa thằng Kim về trước đi Blue , tao có việc riêng với thằng Quang một tý .
– Thế à ? Vậy để tao đưa thằng Kim về nghỉ ngơi , chắc nó cũng mệt .
– Ừ ! Nhanh đi ( để tao còn tra hỏi thằng này nữa )
Blue bước ra thì thấy Kim đứng như trời trồng ở đó , nó hỏi :
– Chuyện gì thế ?
Kim kể hết cái tình cảnh lúc nãy cho Blue nghe . Blue nghe hết , tuy nhiên ngay tức tắc nó chưa nghĩ ra cách giải quyết , nó nói bừa với Kim :
– Nguy hiểm rồi đây ! Hay là hai đứa mày đang rơi vào thời kì “hờ hững” ? Hai người yêu nhau 1 thời gian cũng mau chán nhau lắm .
– Nhưng tao với nó đã có gì đâu ?
– Thế à ? Mà mày có nghe nó nói gì hok ? Nó có việc riêng gì đó với tên Quang . Lúc nãy còn kêu cởi áo . Có khi nào …
– Làm gì có chuyện đó ! Thằng Hiếu không phải loại thế đâu .
Hai đứa chưa kịp bàn luận tiếp thì hắn đã gắt :
– Blue ! Sao còn chưa đưa thằng Kim về nữa ? ( nó bệnh thế còn gì ? )
– Ờ ờ ! Tao đi ngay .
Blue quay sang nói ngay với Kim :
– Mày nghe chưa ? Nó đuổi mày về để rảnh tay với thằng Quang đấy .
– Không phải vậy đâu .
– Có muốn rình không ?
– Khỏi đi … Tao biết thằng Hiếu …
Chưa kịp nói hết câu thì cả 2 đều nghe hắn nói với tên Quang :
– Tao nhịn mày lâu rồi ! Giờ không tha cho mày đc ! Cởi quần ra .
Ngay lập tức máu nóng của Kim bốc lên , cậu chạy tới kéo tay hắn :
– Làm gì thế hả ? ( sao lại nói nó cởi quần ? Bộ tính làm bậy à ? )
– Làm gì đâu ? Chuyện thường thôi mà ? ( lúc nào chẳng đánh nhau thế ! Với lại chỉ muốn đòi lại bộ đồ thôi )
– Chuyện thường á ? Mày xem đó là chuyện thường ?
– Chăng phải tao với mày trước đây làm hoài sao ? ( đánh nhau ấy )
Kim đỏ mặt nói :
– Đừng co xạo , tao với mày làm khi nào ?
– Mày bệnh quá nên lú rồi ! Thôi về đi ! Tao “làm việc” với nó xong thì về .
– Không ! Tao không để mày bữa bãi đâu ! Về với tao đi .
– Chà ! Hôm nay mày sao thế ? Thôi thì về .
Vậy là hắn bỏ mặc tên Quang cùng kéo Kim với Blue đi về . Trên đường về , Blue kéo tay hắn và nói :
– Thằng Kim nó đang bệnh , mày để nó đi không ổn đâu . Cõng nó đi .
– Ừ !
Hắn đi tới trước mặt Kim , ngồi xuống và đưa lưng về phía cậu . Kim ngơ ngác hỏi :
– Gì thế ?
– Leo lên đi ! Tao cõng cho .
– Cõng á ? Chẳng phải là đang trong thời kì “hững hờ” sao ?
Hắn nheo mắt nhìn Kim khó hiểu . Kim thì bịt miệng với câu nói ngờ ngẩn của mình , cậu vịt vờ :
– À ! Không có gì ! Cõng thì lên .
Kim leo lên lưng hắn để hắn cõng về . Vừa cõng Kim trên lưng hắn vừa nói chuyện với cậu :
– Nhẹ bớt đi rồi đấy !
– Thế à ?
– Kiểu này sao mà làm chuyện đó ( đánh nhau ) với tao đc .
Kim đỏ hết cả mặt lên . “Không ngờ nó dám nói ra trắng trợn vậy ! Đc mình tỏ tình trước rồi cứu mình nên nó tỏ ra kiêu căng chăng ? Xem thường mình quá thể mà ?” – Kim tức giận :
– Gì là không làm đc ? Mà sao chỉ mới gần gũi với em con Black 1 tý mà mày tà đạo thế Hiếu ?
– Tà đạo gì ?
– À tao quên ! Mày tà đạo trước giờ rồi mà ! Còn dám rủ tao làm “chuyện đó” .
– Thì tao với mày vẫn đánh nhau hoài chứ gì ?
Đánh nhau ? Thôi đúng rồi ! Thì ra nãy giờ mình hiểu lầm ! Sao mà mình bậy bạ vậy nè ? Chỉ tại con Blue cả ? Tốt nhất là im lặng không thì mất mặt lắm . Kim im luôn , không dám nói gì nữa trong khi đó thì hắn hỏi :
– Sao ? Chứ mày tưởng chuyện đó là gì ?
– Không không ! Tao cũng nghĩ là đánh nhau như mày thôi – Kim lúng túng .
– Đừng nói tao là mày nghĩ “chuyện đó” theo nghĩa kia nhá ?
– Không không ! Tao làm gì nghĩ đến cái nghĩa hắc ám đó ?
– Mài biết tao nói gì không mà nói hắc ám ? Rõ là mày nghĩ bậy rồi ! Kinh thật , không ngờ hội trưởng Kim nổi tiếng là con ngoan trò giỏi mà lại có suy nghĩ như thế .
– Không có – Kim xấu hổ .
– Đừng chối nữa . Mày nghĩ bậy nhé !
– Mày …
Tức quá cậu cắn vào vai hắn 1 cái rõ đau . Hăn la oai oái khi hàm răng sắt nhọn cắm phập vào vai hắn :
– Đau quá ! Làm gì vậy !
– Ai bảo mày trêu tao ?
– Tao chỉ nói sự thật thôi ! Làm gì mà cắn đau thế ? Chảy máu rồi này .
Vài chấm đỏ in lên áo của hắn khá nổi bật . Kim thấy thế , cậu lấy tay xoa vào vết thương :
– Xin lỗi ! Tại tao …
– Sao ? Tại mày đang muốn làm “chuyện đó” hả ? – Hắn vừa nói vừa cười hà hà .
– Cho mày chết
Kim lao vào đánh hắn . Cậu phải cho hắn một trận chứ không thôi thì hắn lấy chuyện này ra “uy hiếp” cậu mãi mất . Cũng tại cậu bất cẩn . Cả 2 đang quần nhau thì Blue đi tới và nói :
– Tụi mày làm gì thế ?
Cả 2 cùng ngừng lại và nhìn qua phía Blue , mặt Blue tối sầm lại khi thấy cảnh 2 đứa bạn của nó đứa nằm dưới – hắn , đứa còn lại thì nằm trên cứ như đang chủ động – Kim . Blue cười rồi nói :
– Kim à ? Chẳng phải tao nói là mày đang bệnh sao ? Làm “chuyện ấy” không tốt đâu .
– Không phải , tao chỉ định … – Kim phân trần .
Nhưng Kim chưa kịp nói hết câu thì hắn ngồi dậy , làm vài động tác gài nút rồi nói :
– Tao cũng nói nó từ từ thế mà cứ “manh động” .
– Mày nói gì thế Hiếu ! – Kim trừng mắt .
– Thôi đi về đã ! Khi nào mày khỏi rồi tao với mày làm “chuyện đó” cũng không muộn .
– Mày …
Hắn với Blue vừa cười , vừa chọc Kim và đi về . Cậu thì tức tối đi theo sau .
Tội nghiệp cho Kim , vừa thoát chết đã dính vào cái nạn “xấu hổ” này .
– Như ! Giải thích cho anh nghe xem . – Luân tra hỏi .
– Em …
– Em đến đây là đã trái phép , còn gây ra chuyện lớn thế này nữa .
– Thật sự là sau đó em rất hối hận .
Blue cắt ngang :
– Cô em mà cũng biết hối hận à ?
Như sụt sùi , vừa nói vừa khóc :
– Thật mà ? Chị không tin em sao ?
– Dĩ nhiên là không rồi .
– Em đã định tới chỗ anh Kim để thả 2 người ra , vì mọi người làm em rối quá đó .
– Rối à ? Cô em còn cố ý cầm chân tụi tui mà còn …
– Em không có .
Thấy Như cứ đứng đó thanh minh mà Blue thì cứ buộc tội , cuối cùng không đâu ra đâu . Luân quát cả 2 :
– 2 người im lặng đi . Như , Hoàng , tối nay 2 đứa ngủ lại xe này . Không đc làm phiền học sinh trong trường nữa , ngày mai sẽ có xe đến đưa 2 em về nhà .
Hoàng thì vừa mới tiếp cận mục tiêu , dễ gì nó chịu về . Nó cãi lại :
– Em không về đâu … em …
Luân lườm Hoàng 1 cái mà thằng nhỏ co vòi luôn . Nó im lặng lủi thủi bước lùi lại , đi ra ngoài xe . Thấy thằng nhỏ cũng tội nghiệp , Black thủ thỉ gì đó vào tai Red , Red vừa nghe xong quay sang từ chối :
– Không đc ! Kì lắm , tao với nó vừa mới gặp nhau chưa tới 1 tiếng đồng hồ . Rồi chưa kể nhỏ hơn tao nữa .
– Mày không thấy nó tội nghiệp lắm sao ?
– Tao chẳng biết đâu . Kệ nó .
– Mày quả là độc ác .
Blue đứng gần đó cũng nghe hết , nó hùa theo :
– Con Black ác quá ác quá !
Black tiếp tục rên rỉ :
– Ác quá ! Red nở bóp nghẹt con tim non dại của 1 thằng bé mới lớn .
– Đúng đúng ! người gì mà ác quá .
Chịu thua 2 con bạn , Red mới nhận đại :
– Rồi rồi ! Tao ra đây .
Thế là Red đi ra thật , Black quay sang hỏi Blue :
– Rình không ?
– Không ! Tao đi rình bên kia .
– Nhớ kể tao nghe tình tiết đấy .
– Ukie ! Mày cũng zậy .
Thế là cả 2 đứa nó chia nhau ra đi làm công việc của mình .
– Hết mệt chưa ?
– Hết rồi .
– Thật chứ ?
– Thật .
– Thế quay mặt qua đây nói chuyện xem
– Không ! Không quay !
– Giận à ?
– Không !
– Khỏi chối luôn ! Giận chuyện lúc nãy tao phát hiện mày nghĩ bậy chứ gì ?
– …
– Không quay sang là tao chạy qua bên đó đó .
– Kệ mày .
Hắn đứng dậy chạy qua ngồi trước mặt Kim , ngay lập tức cậu lấy cái gối che mặt mình ngay lập tức . Hắn đưa tay giựt cái gối ra thì hắn phát hiện cái mặt Kim vẫn còn đỏ . Đỏ từ lúc đi từ hang về đây , Kim giật cái gối lại ngay và quay mặt đi tiếp . Hắn nằm lăn ra đó mà cười :
– Hahahaha … không ngờ về tới đây mà mày cũng còn nghĩ bậy .
– Đừng có nói láo , làm gì có ?
Thật ra Kim đỏ mặt là vì cậu đang xấu hổ , hơi giận 1 tý và ngại ngại khi giáp mặt hắn . Hắn đập vai Kim rồi nói :
– Có gì đâu mà phải giấu ? Đến tuổi này thí việc đó là chuyện thường thôi .
– Chuyện thường á ? Thế tức là mày …
– Lại nghĩ bậy đấy à ? Dù sao thì tao vẫn chưa muốn đi tù . Mà tao làm với mày chắc không đi tù đâu nhỉ ?
Hắn tiếp tục lăn ra cười . Thật là nham nhở khi đem chuyện đó ra đùa như không có gì . Mà khó tin là hắn chưa làm gì . Kim hỏi lại lần nữa :
– Thật là chưa làm gì chứ ?
– Thật
– Không tin đc !
– Sao mà lại ko tin
– Mặt mày gian , đểu thế …
– Biết tao bao lâu mà mày nói thế à ?
– Thì biết mày lâu rồi nên tao mới nói thế ấy chứ .
– Tao gian lắm à ?
– Quá gian .
– Nhắc cho mày nhớ là 2 đứa mình ở chung lều , không có ai và tao sẵn sàng cho mày biết tao “rồi” hay “chưa” .
– Chớ manh động nha .
Kim từ từ lùi xa về phía cửa lều , hắn lại tiếp tục nằm lăn ra cười :
– Mày tưởng thật đấy à ? Đúng là … Tao nói cái gì mày không tin , nói tới chuyện đó là tin răn rắp …
– Mày …
Kim tức giận cầm cành cây ở ngoài cửa lều lao vào quất hắn . Bất ngờ không kịp bỏ chạy , hắn lãnh hết . Vừa đỡ roi , hắn vừa la làng :
– Này ! Đang giỡn mà cộc lên là sao hả ?
– Mày … phải đánh cho chứ cái thói nham nhở .
– Đau … ấy ấy ! Đau quá … Bớ người ta , thằng Kim nó bị lừa tình rồi đâm ra khùng , đánh tui nè .
Mặc dù la đau nhưng miệng hắn vẫn cười toe toét , trêu chọc Kim . Còn Kim thì xấu hổ , đỏ mặt nhưng vẫn quất lia lịa vào người hắn . Tự dưng hắn đưa tay lên đỡ , Kim quất trúng tay hắn . Cành cây thì bị gãy , còn tay hắn thì chảy máu . Hắn ngồi xuýt xoa , rồi ôm cái tay chảy máu . Kim vứt cành cây trên tay , cậu ngồi xuống hỏi hắn :
– Đau không ?
– Sao không ?
– Xin lỗi … tao ko cố ý …
– Biết rồi ! Không cố ý , chỉ là do quá ngượng quá nên ra tay hơi nặng .
– Để tao lấy miếng băng cá nhân cho mày .
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét